Hàn Tiểu Bằng ngồi trên ghế, vẫn duy trì tư thế ưu nhã và biểu tình mặt than, thực tế thì, đại não y đã muốn bãi công không làm việc nữa.
Thứ duy nhất y có thể làm bây giờ là có bị cắn chết cũng không thừa nhận – không thừa nhận thân phận của Hoa Hạ, không thừa nhận giao dịch [vốn không có] giữa bọn họ, quan trọng nhất, chết cũng không thừa nhận bọn họ từng có quan hệ yêu đương.
Vu chủ nhiệm phẫn nộ rồi: “Bằng Bằng, hôm nay chỉ có tôi và cậu hai người với nhau, là tôi tự cho cậu cơ hội!”
“Chủ nhiệm, tôi không hiểu ông đang nói gì.”
“Cậu!” Lão hồ ly không chịu nổi nữa: “Được rồi! Cậu cứ tiếp tục chối đi!” Ông ta lấy ra từ trong túi một phong thư vứt trước mặt Hàn Tiểu Bằng: “Đây là cậu viết đúng không? Gửi cho Trịnh công ở cục quy hoạch. Cậu cho mình là Michael Scofield chắc?!”
“Chủ nhiệm! Tôi…” Mắt Hàn Tiểu Bằng đỏ lên: “Tôi cũng là đường cùng, không có cách khác mà!”
Y một bên lẩm bẩm một bên thở nhẹ trong lòng một hơi. Má nó rất nguy hiểm nha! Thì ra lão hồ ly phát hiện y tạo văn kiện giả gửi cho cục quy hoạch muốn xem bản vẽ trại giam. Làm y sợ bóng sợ gió một hồi.
“Hừ!” Chủ nhiệm Vu hừ lạnh nói: “Cậu đừng có giả trò đáng thương với tôi. Cái trò cá sấu nước mắt kia còn không phải tôi dạy sao. Tôi nói cậu nghe Hàn Tiểu Bằng, cậu tỉnh táo chút đi! Cậu cùng với Trần Hạo không có tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hao-va-bang-bang/1909777/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.