Thủ đoạn của kỷ uỷ, đơn giản chỉ là không cho ngủ, không cho đại tiểu tiện, một ngày một đêm tra khảo người. Mấy tên bản tính nhà quan bình thường quen sống sung sướng an nhàn nên cơ bản là không chịu nổi. Mà Hàn Tiểu Bằng đã trải qua huấn luyện chuyên môn, là phần tử ương ngạch ý chí đối đầu, cho nên so với mấy tuyệt chiêu tra tấn của bọn y, mấy trò đùa của kỷ uỷ không đáng nhắc tới. Nếu đem y nhốt vào cũng chẳng làm y mở miệng. Bất quá, Hàn Tiểu Bằng nghĩ trong lòng là vậy, trên mặt thể hiện ra lại là chuyện khác.
“Tôi…. Tôi và Trần Hạo…. Là có chút quan hệ…..”
Hàng Hành vừa nghe câu này, kìm lòng không đậu vui vẻ lên, tâm nói, phương pháp giảng dạy của đội trưởng dùng được. Ngồi văn không không doạ được, nghe ‘Kỷ Uỷ’ tức khắc hoảng sợ.
Hắn ho khan một tiếng, che dấu mừng thầm trong lòng: “Suy nghĩ cẩn thận rồi thành thật khai báo đi, nói rõ ràng chút.”
“Vâng.” Hàn Tiểu Bằng trì độn gật đầu, “Cảnh quan, nhưng anh trăm ngàn lần không thể nói là tôi nói đâu….”
“Biết rồi.”. Hàng Hành không kiên nhẫn đánh gãy lời y. Hắn từ trong ngăn kéo lấy giấy bút ra, ấn mở máy gi âm chuẩn bị ghi âm lại.
“Tôi…. Tôi hiện tại và Trần Hạo đang cùng nhau….”
“Nói gì như muỗi thế! Lớn tiếng chút!”
Tiểu cảnh sát rống một tiếng như vậy, Hàn Tiểu Bằng không nói nữa, chớp chớp mắt nhìn hắn.
“Chuyện gì?” Hàng Hành hỏi.
Hàn Tiểu Bằng đỏ mật, nhăn nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hao-va-bang-bang/1909745/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.