Trần Hạo lần này vừa đi, liền đi nguyên một tuần. Hàn Tiểu Bằng ở nhà sắp phát điên rồi, gọi điện thoại, máy tắt. Cách một ngày lại gọi, vẫn còn tắt máy.
Mới đầu y còn kiên nhẫn chờ đợi, sau càng ngày càng không chịu nổi căn nhà trống rỗng. Chạy về đơn vị, tìm đồng nghiệp ở phòng kỹ thuật, âm thầm giúp y điều tra những chiếc điện thoại nằm trong vùng phụ cận nhà ga, sau khi định vị, cư nhiên phát hiện điện thoại Trần Hạo đang ở tại một thành phố khác cách đây hơn 1000 km.
Hắn không phải là bị người ta lừa bán chứ!
Y từ trong đầu nhanh chóng tìm ra các loại tin tức bát quái tích luỹ nhiều năm qua, tỷ như thân thể Trần Hạo cường tráng, nhưng người lại có chút ngu ngốc, rất có khả năng bị người xấu đánh lén, đưa đến mỏ than hay nơi nào đó; Hoặc là bị đám dân buôn chợ đen lột tim và nội tạng đem bán; còn không nữa thì là, mông của hắn vừa tốt vừa lớn, bị lừa qua Thái Lan làm nhân yêu cũng không phải không có khả năng.
Chuyện này không buồn cười chút nào, y thật sự lo sợ. Nghề của Hàn Tiểu Bằng là một nghề đặc thù, đã từng nghe và trải qua nhiều chuyện kỳ quái. Những việc đó nếu đem nói cho người bình thường nghe, có lẽ họ sẽ nói y bị thần kinh. Nhưng đó là những chuyện có thật.
Y hận không thể lập tức đi báo cảnh sát, nhưng vừa nghĩ đến bối cảnh của Trần Hạo cũng chẳng mấy sạch sẽ, nếu hắn đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hao-va-bang-bang/1909699/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.