Hàn Tiểu Bằng chỉ là nói đùa. Nhưng mấy lời này vào tai Trần Hạo lại phá lệ hay ho.
ĐM! Tiểu Bạch Kiểm đúng là Tiểu Bạch Kiểm, chỉ cần không làm gì sai trái quá là được. Cứ đến đây dựa hơi hắn!
Một khi đã như thế, nếu đã bao nuôi tên này hết ăn rồi nằm, thì trên giường có thể yêu cầu y như vậy rồi như vậy phải không?
Trong đầu tức thời hiện lên vài hình ảnh cấm trẻ vị thành niên, Trần Hạo cảm thấy phía dưới cũng đã lên máu rồi.
Hắn châm thuốc, trong lời nói pha lẫn tình dục:”Thành giao, ngươi nói điều kiện đi.”
Hàn Tiểu Bằng trợn to mắt, y chỉ là thuận miệng nói như vậy thôi, không nghĩ tới đối phương thật sự đồng ý.
Vật kia của y đáng giá bao nhiêu, y vẫn luôn tự hỏi qua. Nhưng lại không biết giá thị trường, cho nên ngập ngừng không mở miệng
Trần Hạo thấy Tiểu Bạch Kiểm mới vừa rồi còn đang đắc ý, giờ lại có chút do dự, không khỏi buồn cười hoi:”Thật sự muốn bị ta bao sao? Biết ta làm cái gì không?”
“Cũng không rõ lắm, là xã hội đen đi.” Hàn Tiểu Bằng vừa nói vừa dùng ánh mắt quyến rũ y.
Trần Hạo thanh âm vừa lòng: “Biết vậy là được rồi.”
Y vươn ra ba ngón tay: “Một tháng ba vạn, trừ bỏ chuyện lên giường, chuyện khác ngươi không thể quản.”
Ba vạn, đãi ngộ còn tốt hơn đơn vị của y, còn được sáp mông người ta….. Hàn Tiểu Bằng hận không thể đổi nghề luôn cho rồi.
Hắn nghĩ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hao-va-bang-bang/1909684/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.