Cửa đã khóa, đèn cũng được điều chỉnh sao cho có thể thấy rõ nhưng lại mang theo một chút cảm giác mơ hồ. Lưu Vũ đặc biệt bật đèn xông tinh dầu mùi hoa cỏ, còn khẽ bật cả nhạc. Cậu là người đầy lễ nghi, dụng tâm vì lần đầu của hai người mà chuẩn bị. Santa sờ sờ chóp mũi cay cay của mình, nhìn bảo bối của anh với ánh mắt tràn đầy yêu thương.
Sau khi xong xuôi hết mọi chuyện, Lưu Vũ mới trở lại bên cạnh Santa. Tay cậu cầm cái gì đó giấu ở sau lưng, điều này khiến Santa có chút bồn chồn: "Nếu em còn lấy thêm ra thứ gì thay thế, anh khóc cho em xem!"
Lưu Vũ cười híp mắt với anh, nói: "Santa, ở Trung Quốc, đời người có bốn niềm vui lớn nhất, mưa đến sau hạn hán kéo dài, ở nơi đất khách quê người gặp bạn cũ, đêm tân hôn, và khi ghi danh bảng vàng. Hai cái đầu đối với xã hội này đã không còn là việc gì khó, ghi danh bảng vàng em cũng coi như từng có, chỉ còn đêm tân hôn... Hôm nay liền muốn cùng anh hoàn thành."
Santa nghe hiểu được ý của Lưu Vũ, anh có chút xấu hổ, Lưu Vũ đã luôn vì hai người mà chuẩn bị, còn bản thân anh chỉ biết trốn tránh.
" Thứ này vốn dĩ cũng không cần dùng, nhưng cuối cùng vẫn là muốn anh kéo nó xuống." Lưu Vũ cụp mắt, dơ đồ trong tay ra, là một tấm vải lụa đỏ mỏng, tinh xảo. Lưu Vũ chậm rãi cầm hai góc lên, phủ lên đầu mình, liền trông giống khăn voan đỏ khi thành thân thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-da-vu-o-the-gioi-khong-co-em/1025174/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.