3.
Giang Thần, anh ta đúng là một tên kh.ố.n, anh ta thật sự có thể không nhận con mình.
Điều tệ nhất là tôi phải tiếp tục cố gắng hơn để nuôi hai bé con của mình.
Tôi đến bệnh viện để kiểm tra với tâm trạng vô cùng lo lắng.
Vì không ai có thể giúp đỡ nên tôi phải đưa con trai lớn Di Di mới 4 tuổi đi cùng trong suốt mỗi lần đi khám thai.
"Bác sĩ, đứa bé vẫn bình thường chứ?"
Đêm chúng tôi 'hoan lạc', tôi và Giang Thần đã uống rất nhiều.
Ngày hôm đó là một sự kiện được tổ chức tại trường mẫu giáo của Di Di.
Cũng chính ngày hôm đó tôi mới biết giáo viên dạy lớp của con tôi chính là bạn trai cũ và là cha ruột của bé con nhà tôi.
Giang Thần, một người đàn ông lạnh lùng và xa cách, sẽ bỗng nhiên trở thành giáo viên mẫu giáo sao?
Sau này mới biết Giang Thần tới đây để hoàn thành một cuộc khảo sát.
Bác sĩ đẩy kính lên sống mũi: “Đứa bé vẫn bình thường”.
Phù~
Khi chúng tôi ra khỏi bệnh viện, Lâm Di cư xử vô cùng ngoan ngoãn.
"Mẹ ơi, khi nào em gái con sẽ đến với thế giới này ạ?"
Thằng bé cẩn thận úp mặt vào bụng tôi, với đôi mắt sáng ngời.
Tôi kinh ngạc ngồi xổm xuống: “Này bé con, sao con biết đó là em gái đang ở trong bụng mẹ?”
Di Di tính mở miệng, nhưng cuối cùng lại nghiêng đầu không chịu nói thêm cho tôi nghe.
Trên đường về, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tu-va-cua-chong-toi/2760699/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.