" Quỳnh Lan, cô mau nói cho tôi biết. Tại sao cô biết vụ này là do tôi làm??"
"Tại vì tôi thích biết, nên tôi biết"
- -------
2h trước.
Lúc Trần Dương đang xem tivi thì nhận được 1 cuộc điện thoại.
Trần Dương: Alo?
Lan: Trần Dương, cậu là đồ sở khanh khốn nạn, đê tiện, xấu xa, bỉ ổi
Trần Dương: Ý cô là gì?"
Lan bực tức.
Lan: Còn giả nai được? Tiểu An bị bắt cóc là do cậu đứng đằng sau, đúng không?
Cậu ta khựng lại 1 chút, sau đó liền nhếch mép.
Trần Dương: Có vấn đề gì sao? Là tôi sai người làm đấy.
Lan: Cậu bị điên à? Làm như thế thì cậu được ích lợi gì cơ chứ?
Trần Dương cắn 1 miếng táo, nhàn hạ lên tiếng.
Trần Dương: Bởi vì tôi thích cô ấy. Nếu tôi làm như vậy, cô ấy sẽ thuộc về tôi.
Lan: Cậu là não úng nước hay sáng ra bị kẹt cửa?
Trần Dương: Ngu ngốc.
Trần Dương tắt máy, Lan điên tiết, gọi lại chục cuộc cho hắn.
Lan: Trần Dương, cậu mau nói cho tôi!!!
Trần Dương: Hừ, tôi sai người bảo với hắn. Muốn cứu được Tiểu An thì hắn phải chở thành đồ chơi cho họ. Nếu hắn đồng ý, thì hắn sẽ chẳng còn mặt mũi nào mà gặp Tiểu An cả, còn nếu hắn không đồng ý, thì Tiểu An chắc chắn sẽ rất hận hắn. Lúc đó tôi sẽ xông ra. Trở thành anh hùng cứu mĩ nhân.
Trần Dương nhếch mép, xoay xoay con dao trên tay.
Lan: tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tu-bo-anh/2455763/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.