Cho đến hôm ấy, ta đang mài chiếc nghiên cổ mà Tịnh Du nhắc mãi không thôi, d.a.o khắc bỗng trượt tay, m.á.u tươi lập tức trào ra từ khe giữa ngón cái và ngón trỏ.
Ta cau mày theo phản xạ, định gọi người hầu.
Nhưng ngẩng đầu lên thì thấy — Tịnh Du chẳng biết từ khi nào đã đứng trước cửa thư phòng, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào bàn tay đẫm m.á.u của ta.
Ánh mắt Tịnh Du đảo qua khắp bàn, lướt nhanh qua những mảnh nguyên liệu dang dở.
Giây tiếp theo, nó bỗng xông thẳng vào trong:
“Ai cho người làm mấy thứ này vậy hả!”
“Trong phủ không có thợ sao? Thật là một nữ nhân rắc rối!”
Miệng thì mắng, nhưng tay lại theo phản xạ cầm lấy lọ kim sang d.ư.ợ.c trong tay Kim Hạ, vụng về rắc t.h.u.ố.c lên tay ta.
“Lần sau đừng làm nữa! Ta… ta đâu có cần mấy thứ đó!”
Ta nhìn sự quan tâm ngượng ngùng của nó, lòng chợt ấm lên, khẽ đáp một tiếng:
“Ừ.”
Gần đến ngày giỗ của tiên phu nhân, tâm trạng hai đứa nhỏ rõ ràng sa sút.
Thường xuyên nhốt mình trong phòng, không cho ai lại gần.
Ta biết — bọn trẻ chắc chắn đang lén tế bái mẫu thân chúng.
Ta không vạch trần, chỉ âm thầm dặn hạ nhân tuyệt đối không được quấy rầy.
Sau đó, ta đích thân mời vị hoạ sư cao tuổi từng chầu hầu trong cung.
Dựa theo lời kể của lão bộc và tấm tiểu tượng còn sót lại, bỏ ra không ít công sức, vẽ lại hai bức họa chân dung của mẫu thân chúng.
Trong tranh, nữ t.ử dịu dàng đoan chính, đôi mắt mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tro-thanh-ke-mau-cua-on-linh/5004150/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.