Sáng sớm hôm sau.
Ta vừa chải đầu rửa mặt xong, Kim Hạ đã hớt hải chạy vào.
“Phu nhân, công t.ử ngất rồi!”
Ta khẽ nhướng mày:
“Sao lại như vậy?”
“Nói là quỳ suốt một đêm, đói mệt quá độ, gần sáng thì ngất xỉu trong từ đường.”
“Đã mời phủ y đến xem, bảo rằng không nguy hiểm, nghỉ ngơi là được.”
Ta đứng dậy, đi thẳng đến viện của Lương Tịnh Du.
Trên giường, tiểu công t.ử mặt mũi tái nhợt, nằm im một chỗ.
Thoạt nhìn ngoan ngoãn hơn hẳn.
Chỉ là, vừa thấy ta bước vào, trong mắt nó lập tức bừng lên giận dữ.
“Độc… độc phụ, ngươi cút đi!”
Sắc mặt ta không đổi, ngồi xuống ghế thêu bên cạnh giường.
“Xem ra 《Hiếu Kinh》 vẫn chưa dạy con cách ăn nói với mẫu thân.”
“Đã ngất thì hôm nay cứ nghỉ ngơi cho tốt.”
“Năm mươi lượt còn lại, đợi thân thể khỏe rồi tiếp tục chép.”
Nó trừng lớn mắt như không tin nổi, giận đến mức n.g.ự.c phập phồng.
“Ngươi… ngươi là nữ nhân ác độc, cút… cút đi!”
“Còn sức mắng người, xem ra lời phủ y không sai — quả thực không có gì nghiêm trọng.”
Ta đứng dậy, dặn dò tiểu nha hoàn trong phòng:
“Chăm sóc công t.ử uống t.h.u.ố.c ăn cơm cho tốt. Hôm nay không cần đến thư đường.”
Ra khỏi viện, ta thấp giọng bảo Kim Hạ:
“Đi tra xem, đêm qua là ai dám nói lời xằng bậy trước mặt công tử.”
Đến chiều, bên chỗ Lương Nguyệt Nghi lại ầm ĩ một trận.
Tiểu cô nương tính tình ương bướng, không chịu ăn cơm.
Cơm canh nha hoàn mang đến đều bị hắt đổ, nàng ta vừa khóc vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tro-thanh-ke-mau-cua-on-linh/5004143/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.