Đây là lần thứ 1000 Tư Bắc Thần yêu cầu Cố Nam Hương ly hôn, và câu trả lời của cô tất nhiên vẫn là như cũ_____
"Không ký tên, có chết em cũng không ký tên"
"Ngu xuẩn"
Tư Bắc Thần ném xuống một câu lạnh lùng rồi bước ra khỏi phòng với khuôn mặt u ám, để lại Cố Nam Hương đang ôm đầu gối trong căn phòng tối om.
Ba năm sau khi kết hôn, hắn một ngón tay cũng không thèm động vào cô, cô cũng chẳng biết mình đang cố chấp với cuộc hôn nhân này là vì điều gì nữa.
Cô bây giờ giống như là một sợi dây cung đã căng hết cỡ, chỉ cần dùng một lực nhẹ là có thể bị đứt bất cứ lúc nào.
Hôm nay Thẩm Mạn Ca, người mà Tư Bắc Thần yêu sâu đậm đã trở về. Cô nghe người làm trong nhà nói từ sáng sớm Tư Bắc Thần đã bỏ hết công việc để đến sân bay đón Thẩm Mạn Ca.
Ha ha, chính cung đã trở về rồi, người thay thế là cô đây cũng nên rời đi thôi. Cố Nam Hương đứng dậy mở rèm cửa, nhìn màn đêm bao la môi khẽ nhếch lên.
"Ừm, đêm nay trăng thật đẹp, thích hợp để ly hôn."
Nhưng trước đó, cô nhất định phải để Tư Bắc Thần hiểu rõ, cô không phải là quả hồng mềm muốn để Tư Bắc Thần muốn nắn bóp như thế nào cũng được.
Vào nửa đêm, Cố Nam Hương đợi Tư Bắc Thần trở lại. Có tiếng mở cửa, sau khi tiếng khoá cửa phòng ngủ vang lên, người đàn ông thờ ơ bước vào, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tu-thieu/2647466/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.