“Bố”
Trời vừa nhá nhem tối, hôn mê một ngày Cố Nam Ninh rốt cục tỉnh lại, vừa mở mắt liền nhìn thấy Tư Bắc Thần bình tĩnh uy nghiêm khuôn mặt.
Vẻ lạnh lùng trên mặt Tư Bắc Thành khiến cậu bé không tự chủ được rụt cổ lại, rụt rè kêu lên.
Tư Bắc Thần không có đáp lại, Cố Nam Ninh thích khóc lập tức đỏ mặt.
Ngay khi câụ sắp khóc, Chu Từ đã đến.
“A, thiếu gia, ngươi rốt cục tỉnh rồi, còn không tỉnh lại, chúng ta đều lo lắng chết mất.”
Bác sĩ nói rằng Cố Nam Ninh đã được tiêm một loại thuốc tương tự như thuốc ngủ, và chỉ cần cậu bé tỉnh táo là sẽ ổn thôi.
Về việc dậy lúc nào thì tùy thuộc vào cấu trúc chức năng cơ thể của mỗi người.Chỉ cần tiểu gia hỏa hôn mê, Tư Bắc Thần mặt lạnh chờ đợi bấy lâu.
Trong đôi mắt đen thỉnh thoảng hiện lên một tia lo lắng, Chu Từ nhìn thấy.
“Chú Từ, con sao vậy?” Cố Nam Ninh muốn khóc, Tư Bắc Thần lại liếc cậu một cái, tiểu gia hỏa không dám khóc, chỉ có thể ủy khuất nói với Chu Từ.
“Con, tiểu tử này! ta đã nói với ngươi vô số lần, con không được lén lút ra ngoài, con còn nhỏ, nếu như ngươi xảy ra chuyện, ngay cả bản thân cũng không có năng lực tự bảo vệ mình.”
“Chu Từ, đưa Mộ Băng trở lại, và thay đổi toàn bộ người trong biệt thự.”
Tư Bắc Thần đứng dậy và rời đi mà không thèm nhìn Cố Nam Ninh.
Cậu bé nhìn bóng lưng Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tu-thieu/2647361/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.