Tư Bắc Thần trực tiếp kêu một tiếng, xoay người chuẩn bị rời đi.
Hạ Hoan đáp lại, sau đó lấy ô ra đưa cho Tư Bắc Thần
“Bên ngoài mưa to quá, Tư tiên sinh cầm hai cái ô đi!”
“Được cảm ơn cô.”
Tư Bắc Thần cầm lấy chiếc ô, cảm ơn, rồi lao mình vào màn mưa.
Cố Nam Hương vẫn đang chiến đấu với con đường khó khăn. Thấy nước trên núi ngày càng lớn, trôi xuống rất nhiều bùn đá, Cố Nam Hương cố gắng tránh nhưng không được, mấy lần bị đá lăn va vào chân.
Cố Nam Hương nghiến răng, xoa chỗ bị đập vào, tiếp tục nghiến răng bước về phía trước. Nếu biết sớm hơn thì cô đã không đi xa đến thế này.
Sau khi đi đường xi măng xong bây giờ phải đi đường nhỏ bùn đất. Cố Nam Hương lại bị ngã xuống bởi con đường. Cô vốn tưởng rằng con đường đất nhẵn nhụi như vậy sẽ không quá khó đi, nhưng hiện thực lại dáng cho cô một cái tát.
Mông cô tê cứng vì ngã. Có một cảm giác đau nhức khắp cơ thể cô
Cố Nam Hương loạng choạng đứng dậy và tiếp tục đi về phía trước mà không rơi nước mắt.
Đột nhiên, cô thấy một chùm ánh sáng phát ra từ phía trước. Ánh sáng quét về phía cô, rồi đứng yên tại chỗ.
Cố Nam Hương không biết đó là ai, muốn mở miệng kêu cứu nhưng lại sợ mang tiếng xấu cho Tư thị, dù sao một khi ra mặt cô không còn đại diện cho mình nữa, mà là toàn bộ công ty.
Nếu người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tu-thieu/2647300/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.