“ Hết cách rồi, này chỉ có thể tin tao thôi”. Sau khi nói xong câu này Tư Ngọc Tinh bắt đầu đếm.
“ Môt....”
Cố Nam Hương nhìn Tư Bắc Thần cúi người xuống nhặt con dao lên cô thật sự chỉ muốn lao đến tát anh một cái, đồ điên này tại sao phải làm vậy chứ. Cô hét lên: “ Tư Bắc Thần, anh dừng lại đi, anh có nghe không hả? Tôi không cần anh phải cứu tôi, quay về đi Tư Bắc Thần.”
Anh nhìn cô mỉm cười:” Ngốc, sao tôi có thể bỏ em lại được.”
“ Hai..”
Cô mím môi hét lên:“ Tư Bắc Thần nếu anh dám chết tôi sẽ hận anh cả đời. ”
“ Ba...”
“ Tư Bắc Thần!!”
Nhìn con dao được tay anh đưa lên đâm vào bụng của của mình. Cố Nam Hương khóc thật rồi, cô không thể hiểu nổi người đàn ông này tại sao không yêu cô mà cứ bắt cô phải chịu ân tình trả bằng mạng sống như vậy. Có phải anh nghĩ rằng sau khi mình chết đi cô sẽ nhớ anh cả đời sao. đừng có mơ.
Tư Ngọc Tinh sau khi nhìn thấy Tư Bắc Thần đã khụy gối gục xuống, anh ta nhếch miệng cười sung sướng:“ Cuối cùng người thắng vẫn là tao...haha.”
Cố Nam Hương nhân lúc hắn không phòng bị. Cô nâng khủy tay lên thúc vào ngực Tư Ngọc Tinh.
Do hai người đang đứng cách vách núi không xa nên sau khi bị thúc một cú thúc đốt ngột Tư Ngọc Tinh bị lùi xa vài bước nhưng tay hắn ta còn kéo theo Cố Nam Hương lúc này cả hai đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tu-thieu/2647211/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.