Vân Sam lúc dậy đã là gần chiều, ăn xong liền được Cố Phong nói đưa đến một trang trại nho chơi, lúc trên xe cô có chút vui vẻ mà luyên thuyên không ngừng cả buổi, đến tài xế vẫn cảm thấy có chút phiền nhưng lại không nói gì, bởi vì khách hàng đối với họ chính là con ông trời, cho dù nôn trên xe có mùi thì bọn họ cũng không được nửa tiếng quát mắng, muốn khó chịu thì khó chịu trong lòng mà thôi.
Lúc đến nông trại thì có một đứa nhóc tầm 16 tuổi đã đứng đợi bọn họ vừa gặp liền vẩy vẩy tay như ra hiệu cậu ở bên này, hai người lên xe điện tiến vào trong nông trại, so với lần đầu Cố Phong đến đây thì nơi này hiện tại tốt lên không ít, nhưng lại cho người khác chỉ mang một màu tuy có sức sống nhưng khi tiến vào liền cảm thấy không khí rất không vui vẻ, những nhánh cây hơi rũ xuống như mang vẻ u buồn, cũng không đung đưa như chào đón khách vào thăm.
Vân Sam lại không chú ý đến điểm này mà hết nhìn bên phải thì nhìn đến bên trái.
- Trang trại này lớn thật nha.
- Thích không? Tôi tặng em.
Vân Sam:" Thích chớ nơi này...Anh...tặng em hả?"
Vân Sam biết hắn không thiếu tiền nhưng không được tiêu hoang phí như vậy, mua trang trại này cho cô để làm gì? Mỗi ngày hái nho hái trái cây để ăn thôi hả?
Cố Phong biết vợ yêu nghĩ gì liền đưa tay xoa nhẹ đầu cô.
- Không cần tiết kiệm cho tôi, tiền tôi kiếm đều tiêu cho em, đừng nói nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tong-tai/863855/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.