Chương trước
Chương sau
Trên mạng mỗi lúc một loạn, trên weibo hay wechat đều chia phe bên Tiểu Tư và Vân Sam, chỉ là có vài người nhìn thấy đã tỏ như gương còn vài người cố chấp nói hình đó là ghép tìm một người có vóc dáng giống Cố Phong chụp cùng còn mặt thì chính là ghép vào còn hình có mặt Cố Phong ở đâu mà có thì bọn họ tất nhiên không biết.
Hai người phụ nữ tạo ra một vụ ồn ào như vậy nhưng không ai để ý đến, một bên là làm vì tiền bên còn lại chính là vừa đẻ con xong quá nhàm chán nên tìm chuyện làm cho vui mà thôi, mà nói vui thì cũng không đúng mà chính là chơi đùa cùng với bọn họ một chút, xong lại không để ý đến điện thoại mặc kệ thông báo weibo đến 999+.
Ba ngày nay tin tức liên quan đến Cố Phong vẫn chưa bao giờ hết hot, lại nổi lên một tin tức con trai Tử Gia đang hẹn hò cùng một cô gái phục vụ trong một quán bar, ngày ngày ở bên ngoài đều ân ân ái ái nắm tay ở chỗ đông người như muốn công khai cho mọi người biết. Bởi vì Tử Hào có ăn chơi trác táng thế nào cũng chưa từng qua đêm với cô gái khác, cuộc sống đời tư tuy có ăn chơi nhưng chưa từng dính phải scandal tình ái hay dính vào tình tay ba, tuy nhìn bề ngoài Tử Hào là người tuỳ tiện nhưng với việc hẹn hò chính là kiểu nghiêm túc giới hạn vẫn có, không phải mấy loại thiếu gia mỗi ngày ngủ với một người khác nhau, scandal thì dính đầy đầu muốn rửa cũng không rửa sạch nổi.
Ai cũng biết Tử Gia là gia tộc như thế nào, là quân nhân nhiều đời, quy củ cũng không ít nếu nói thì cổng Tử Gia chính là nơi dùng máu dựng thành, trên Tử Lão Gia còn có ba người anh trai nhưng đều chết bên ngoài chiến trường, một người là bị quân địch bắt dùng gậy tre đâm cho chết từ từ còn người còn lại lúc về vẫn còn sống nhưng bị què hết một chân nhưng năm đó nạn đói còn có chiến tranh, sốt rét mọi thứ đều đến cùng một lượt bởi vì người anh này bị sốt rét mà chết nhưng nếu còn sống đến giờ chắc chắn cũng đã 80 mấy là quân nhân về hưu.
Người còn lại chính là chết bên trong quân địch, năm đó người anh này bị bắt làm con tinh nếu chống đỡ thêm một khắc nữa chắc chắn bọn họ sẽ cứu kịp chẳng qua người này không muốn làm gánh nặng, dùng thủ đoạn làm nổ hết bên quân trại địch, chết cùng những người bên đó, bởi vì nếu thoát cũng không thể trại xa, muốn về lại phải đi qua 5 căn cứ địch khác còn phải làm kiểm tra xác nhận danh tính, người này lúc đó không còn sức để chạy xa chân tay cơ thể đều có rất nhiều vết roi bàn tay bị đâm thủng một lỗ bởi gậy tre. Ông không có vợ con, Tử Gia nếu ông chết sẽ có người quản thay ông.
Ba Tử Hào tuy là con út nhưng trên chiến trường càng không phải nói leo lên được chức Thượng Tướng cũng không dễ dàng gì, nếu không sao có thể là người sống cuối cùng trong ba người anh còn lại.
Hai người kia đều được tìm thấy xác trừ người anh thiêu mình cũng đám giặc bởi vì đến nơi đó đều cháy thành tro, cơ thể xác người đều bị cháy đen muốn nhận ra danh tính là không thể khuôn mặt tay chân đều bị huỷ hoại, bởi vậy mộ ông vẫn luôn trống không ở bên trong chỉ có thể lên chùa cầu siêu mà thôi.
Lâm Dực, Cố Hàn, Tử Lão Gia là ba người bạn từ thời cấp 3 từ thời chiến tranh vẫn còn chỉ là Cố Hàn là người nhỏ nhất, lúc đó ông không làm quân nhân bởi vì ở nhà có cơ nghiệp còn đang đợi ông quản lý, Cố Thị chỉ có mình ông là con trai duy nhất phía dưới hay phía trên không có anh chị nào nên người con này có bị làm sao bọn họ cũng không thể sống nổi.
Tuy được bao bộc như vậy nhưng Cố Hàn không phải loại vô dụng mà là mọi thứ đều biết đến hoàn hảo.
Cố Phong vừa đi đến bên ngoài biệt thự Tử Gia đã nghe thấy tiếng Tử Lão Gia mắng chửi Tử Hào bên trong, trên tay cầm một quyển sách đang đọc dở, bởi vì là quân nhân chân dài vai rộng dưới lớp áo là những khối cơ, đã được huấn luyện nhiều năm cho dù về hưu 3 4 năm vẫn giữ thói quan mỗi buổi sáng sẽ ra bên ngoài sân múa quyền hay tự huấn luyện bản thân.
Tử Hào vẻ mặt uất ức quỳ một bên.
- Không phải, con thật sự không hẹn hò với cái người phục vụ quán bar gì đó.
Tử Lão Gia đặt cuốn sách trong tay xuống.
- Ba nói với mày như thế nào? Nếu mày không vào quân danh để huấn luyện thì đừng hòng nghĩ đến việc yêu đương, đưa người nào về nhà hay bên phóng viên biết được thì ba đánh gãy chân mày.
Cố Phong rất tự nhiên, đi vào nhìn Lão Gia Tử gật đầu xem như chào hỏi, liền ngồi xuống sofa tự rót trà cho mình mà uống như đang đợi xem kịch hay.
Tử Hào tất nhiên không chịu thua, cậu đây chính là bị oan đó.
- Con thật sự không có, dù sao con cũng có người mình thương đâu thể quen lung tung như vậy, những chuyện trên báo không thể tin được, nếu một ngày có người dẫn đưa nhóc 5 tuổi đến nói là con của con là cháu nội của ba không lẽ ba cũng nhận hay sao?
- Ba mày hồ đồ đến vậy hay sao, đến phải cháu nội hay không cũng không nhận ra? Ba không quan tâm mày đang yêu ai hay không nếu không báo danh vào quân danh thì hôm nay ba đánh gãy chân mày, sẽ kêu anh hai mày nối chân lại ba cũng sẽ đánh gãy tiếp.
Cố Phong nghe thì gật đầu, nhưng câu hù doạ này câu trước còn khiến người khác sợ lại thêm câu sau vào thật giống câu đùa giỡn với con nít. Nhưng Tử Hào lại run bần bật.
Thúc thít mà dụi mắt.
- Được, con đi báo danh vào quân danh, chỉ trách con đẹp trai hơn ba nên lúc nào cũng ganh tị muốn đưa con vào đó thức khuya dậy sớm, để xấu hơn ba mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.