Lúc trở vào trong Vân Sam vẫn còn nằm dài trên ghế sofa mắt nhắm chặt, hắn không nhanh không chậm ngồi xuống ghế bên cạnh cô.
Vân Sam lúc này mới lên tiếng:
“ Anh thật sự muốn bỏ? Đứa nhỏ mới là thứ anh nên lưu lại chứ không phải mạng của tôi.”
Cố Phong không lạnh không nhạt, đáp:
“ Tôi không thể vì một mạng mà bỏ một mạng.”
Cô lúc này mới thở nhẹ nhõm một hơi, lúc nãy Vân Sam rất sợ hắn bỏ đi đứa nhỏ, biết đâu lại ra thêm điều kiện gì đó bắt cô phải bỏ đi đứa nhỏ này, nhưng hiện tại Vân Sam thật sự yên tâm rồi.
Cô không chịu nổi cơn đau ở bụng cứ thế mà ngất đi.
Tử Chương chưa lái xe đi xa đã bị gọi lại thêm một lần nữa.
Vân Sam từ lúc ngất có dậy một lần ăn rồi uống thuốc liền ngủ tiếp, Tử Chương có nói qua Vân Sam cần ngủ nhiều hơn những thai phụ bình thường vì sức khoẻ rất yếu, dinh dưỡng cũng cần phải chú ý.
Cố Phong ngồi trong thư phòng đưa mắt nhìn ra bên ngoài, bên trong đèn lờ mờ càng làm khuôn mắt hắn trở nên ma mị nhưng lại rất anh tuấn.
Ở bên trái là bàn làm việc để nhìn ra cửa sổ lớn, đa số bên trong này chỉ có sách, một bộ sofa để ngồi còn có một tủ để đặt rượu.
Cách bày trí rất sang trọng ở giữa còn có đèn trùm treo, nếu không bật đèn thì những viên đá trắng như phát ra ánh sáng.
Cố Phong cầm ly rượu trong tay mà lắc qua lại, nước màu đỏ bên trong ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tong-tai/863806/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.