Ông không nghĩ mình đã đưa ra quyết định sai lầm.
Lâm Dực chỉ nghĩ Cố Phong và Vân Sam vì ngại nên không muốn công khai cho ông biết mà thôi.
Phía lưng hắn có rất nhiều vết cào, trước ngực cũng có chỉ cần nhìn liền biết đêm hôm qua kịch liệt đến mức nào.
Lúc vừa vào phòng Cố Phong bị cô giở trò lưu manh, hắn không bị rượu làm mờ mắt mà né đi được.
Vân Sam cũng không để ý đến mà muốn uống rượu cùng mình.
Chuyện sau đó cả hai đều say, đến cả Cố Phong cũng không nhớ rõ.
Cô nhìn bốn người đứng ở bên ngoài cửa, mặt tái xanh.
Vân Sam chỉ cảm thấy uất ức mà lỡ khóc thôi mà, đừng nói là muốn vào lôi cô ra ngoài nha.
Hay là đánh ghen?
Mẹ Cố Phong là Ung Nhạn, cho dù bà cưng con trai như bảo bối, nhưng Ung Nhạn là người biết đúng sai.
Chuyện sai sẽ không bao giờ bao che cho Cố Phong.
Bà đi lại phía Vân Sam, lấy chăn kéo lên quấn chặt cô lại.
- Cố Phong, con xem con làm ra chuyện tốt gì đây? Mẹ biết con mệt vì mỗi ngày mẹ đều lải nhãi muốn bế cháu, nhưng không thể cưỡng ép người không tự nguyện.
Đột nhiên kí ức tối qua ùa về như lũ, Vân Sam là người đã chủ động trước.
Cô lấy tay quệt nước mắt.
Nhưng Vân Sam lại không dám lên tiếng, không khí ở đây thực sự rất khó thở.
Cô nắm chặt bàn tay đã ướt đẩm mồ hôi.
Cố Phong day mi tâm.
- Mẹ, con không ép cô ấy.
Ba người đàn ông lúc nãy ở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tong-tai/863782/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.