Nhược gia...
Nhược Y Lam và Ân Khải Uy bị Nhược Anh bắt về khi đang trong sảnh chờ của sân bay. Nhược Tôn ngồi trên ghế sofa, sắc mặt giận dữ nhìn về phía hai người bằng ánh mắt chết chóc.
"Ba! Tụi nó định bỏ trốn ra nước ngoài."
"Giỏi, giỏi lắm. Y Lam, con lại dám bỏ nhà để đi theo cái thằng lưu manh này. Xem ra con đủ lông đủ cánh rồi nhỉ!"
"Ba ơi, con xin ba, ba đừng làm khó anh ấy mà ba. Con cầu xin ba."
Nhược Y Lam quỳ trước mặt Nhược Tôn, dập đầu đến nỗi trên trán đã chảy máu. Nhược Anh đứng bên cạnh nhìn em gái mình khổ sở như vậy trong lòng cũng đau đớn vô cùng.
"Ba ơi! Hay là chúng ta đừng làm khó tụi nó nữa được không. Con thấy..."
"Câm miệng! Nhược Anh, con hồ đồ rồi đúng không? Hả!"
"Con...Con chỉ là không nỡ nhìn nó khổ sở như vậy."
"Nếu như con để nó đi theo cái thằng lưu manh này thì mới là làm khổ nó đó".
Nhược Anh bị ông mắng cho một trận thì liền im bặt, không dám nói thêm câu nào nữa. Ông đi đến trước mặt Y Lam, nói với cô bằng giọng nhẹ nhàng hơn.
"Y Lam, ba chỉ muốn tốt cho con thôi. Đi theo nó con sẽ khổ sở suốt đời đó."
"Không đâu ba ơi, chỉ cần ba cho tụi con kết hôn thì sướng khổ thế nào con cũng chịu."
"Y Lam, tại sao con lại không biết suy nghĩ như vậy? Nó có điểm nào tốt chứ? Một thằng lưu manh đầu đường xó chợ, vô công rỗi nghề, không có tiền tài danh vọng, không địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cu-cua-tong-tai-ba-dao/871226/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.