Trong một căn nhà nhỏ chật hẹp, sàn nhà ẩm ướt, Thẩm Linh mơ hồ nhìn thấy một cô bé ngồi co ro trong một góc tối. Cô bé đang khóc, tiếng khóc đáng thương đau đến tận tâm can.
Thẩm Linh nhìn theo hướng tầm mắt của cô bé, ở góc đối diện, cách đó không xa, một đám đàn ông cao to lực lưỡng đang vây quanh một người phụ nữ. Người phụ nữ tóc tai rối bời, quỳ gối trước mặt họ, liên tục dập đầu cầu xin. Đáp lại lời cầu xin của người phụ nữ là một tràn cười đầy khinh bỉ của những gã đàn ông.
"Nếu không muốn tao giết đứa con hoang đó, thì mày hãy ngoan ngoãn mà làm cho anh ấy vui lòng".
Cách đó vài bước chân, một người đàn ông lịch lãm trong bộ tây trang đang ngồi vắt chéo chân, toàn thân toả ra khí chất cao quý nhưng ánh mắt lại tràn đầy dục vọng nhìn về phía người phụ nữ.
"Ngoan một chút, tôi sẽ không để em phải đau đớn".
"Không, cầu xin anh, xin anh hãy tha cho mẹ con tôi".
Chát.
Một cái tát giáng xuống gương mặt khổ sở của người phụ nữ khiến cô ta ngã qua một bên. Người đàn ông không chút lưu tình, ngồi xổm xuống túm lấy tóc người phụ nữ, giọng mỉa mai.
"Loại đàn bà dơ bẩn như mày thì chỉ xứng để làm công cụ t*nh d*c mà thôi".
"Đừng mà, anh muốn gì cũng được, nhưng cầu xin anh đừng đối xử với tôi như vậy".
Người đàn ông cao quý ngồi trên kia chán ghét ra lệnh.
"Cứng đầu cứng cổ, tụi mày hãy chơi chết nó cho tao".
"Đừng, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cu-cua-tong-tai-ba-dao/871219/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.