Vài bông tuyết từ đâu rơi xuống, từng cánh hoa tuyết vương lại trên mái tóc Dạ Thẩm Linh, cô có chút ngẩn ngơ. Phải rồi, *bầu trời nước Y đã chuyển sang đông rồi kia mà.
Thẩm Linh buông tay, rời khỏi lồng ngực ấm áp của Cố Dạ Bạch, cô thẩn thờ đưa tay ra hứng lấy những bông hoa tuyết trắng muốt. Trời lại vào đông rồi, sáu năm... người đàn ông này đã cùng cô đi qua sáu mùa đông tuyết rơi trắng xóa. Người đàn ông này đã từng nắm tay cô, sưởi ấm nó suốt sáu mùa đông rồi.
Lần nào cũng thế, người cùng cô đón những cánh hoa tuyết đầu tiên của mùa đông luôn là anh. Có phải...cô đã bỏ lỡ điều gì đó rồi không?
Trời bắt đầu đổ tuyết, Cố Dạ Bạch nắm tay Thẩm Linh, kéo cô vào nhà.
"Đi thôi, không lại lạnh nữa bây giờ".
Bầu trời bắt đầu chuyển đêm, từng cánh hoa tuyết rơi xuống khiến khung cảnh thơ mộng hệt như những bộ phim ngôn tình lãng mạn mà cô hay xem vậy.
Bất chợt, bàn tay nhỏ bé của Thẩm Linh siết chặt lấy bàn tay ấm áp của Cố Dạ Bạch khiến anh có chút ngẩn người. Anh quay lại nhìn Thẩm Linh, đôi mắt cô vẫn còn ửng đỏ, thế nhưng trong ánh mắt đó lại hiện lên một tia ấm áp vô cùng. Có phải, cô đã chấp nhận rồi không?
Thẩm Linh cùng Dạ Bạch bước vào nhà, bữa cơm tối đơn giản ngập đầy tiếng cười. Một buổi đêm đông ấm áp.
__________
Ở một nơi khác, trên tầng cao nhất của một khách sạn sang trọng...
"Phong! Anh xem kìa, tuyết rơi rồi".
Đỗ Hạ Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cu-cua-tong-tai-ba-dao/248915/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.