Thẩm Linh đứng dậy, đưa tay ra muốn bắt tay anh, trên gương mặt kiều diễm pha chút phong trần kia vẫn giữ nguyên nụ cười nửa vời. Mạc Thanh Phong nhìn bàn tay nhỏ nhắn với những ngón tay thon thả kia đang đưa ra trước mặt, khoé miệng cong lên một nụ cười lạnh, đưa tay ra bắt lấy tay cô.
"Jenny đúng không? Rất vui được gặp cô, tôi là MẠC THANH PHONG".
Ba chữ Mạc Thanh Phong kia được anh cố ý nhấn mạnh như muốn nhắc nhở cô rằng cô đừng mong có thể thoát khỏi tôi.
Đáp lại lời giới thiệu của Mạc Thanh Phong, Thẩm Linh chỉ cười nhẹ, gật đầu với anh rồi rút tay mình ra khỏi bàn tay to lớn kia, giọng nói đầy xa cách.
"Anh Mạc, tôi cũng rất vui được biết anh. Mời anh ngồi".
Mạc Thanh Phong có chút không vui khi nghe Thẩm Linh gọi mình là anh Mạc.
Anh Mạc sao? Nghe xa cách quá, tựa như giữa anh và cô chẳng có chút quen biết nào vậy. Gọi anh hai tiếng "Anh Mạc" cô vậy mà liền muốn cắt đứt mối quan hệ với anh sao? Thẩm Linh cô ngây thơ quá rồi.
"Cô Đỗ, phiền cô xem lại mẫu thiết kế này một chút. Nếu có chỗ nào không vừa ý cô cứ nói, tôi sẽ sửa lại cho phù hợp với ý cô".
Thẩm Linh lịch sự nói với Đỗ Hạ Vy bằng thái độ đúng mực với khách hàng. Sau đó, cô đứng dậy, đi đến chiếc bàn nhỏ đặt trong góc, nhấc điện thoại nội bộ lên gọi cho Lộ Lộ.
"Phiền em mang cho chị ba ly cafe".
Đặt ống nghe xuống, đáy mắt Thẩm Linh hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cu-cua-tong-tai-ba-dao/248911/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.