Vẫn như mọi buổi sáng trước, tôi đều phải tự đi bộ từ ngoài đường vào bên trong trường. Và đương nhiên cái suy nghĩ cậu ấy đi sau tôi hoặc đi trước tôi vẫn luôn hiện lên trong đầu tôi. Ngay cả lúc tôi đứng mua bánh mì cũng không ngừng tìm kiếm bóng dáng của cậu ấy.
Hi vọng nhiều trở thành thất vọng một cách triệt để.
Tôi vẫn không nhìn thấy cậu ấy!
Tôi thất vọng cho túi bánh mì vào trong balo, tiếp tục đi bộ để vào trường.
Gần trường tôi có một quán vừa gửi xe vừa bán đồ ăn. Nhìn qua thì quán này không có gì đặc biệt cả. Nhưng đây là quán cậu ấy hay lui tới. Chính vì vậy, quán này trở nên đặc biệt với tôi.
Trước kia, mỗi buổi sáng cậu ấy đều ngồi ở quán này chơi. Gần sát giờ cậu ấy mới đi vào trường.
Nhưng dạo gần đây, mỗi khi đi qua quán này, tôi đều không nhìn thấy cậu ấy ngồi ở đó nữa.
Hôm nay giống như mọi lần, mỗi khi đi qua quán này, tôi đều liếc nhìn vào bên trong xem có cậu ấy hay không? Tôi không hiểu chuyện này đã trở thành thói quen với tôi từ bao giờ.
Khi đi qua quán, tôi nhìn thấy toàn bộ thân trên của một người con trai. Bởi vì mấy gói bim bim bánh kẹo treo bên trên nên đã che hết gương mặt của người kia. Nhưng dựa vào cách đeo balo và tỉ lệ cơ thể người, tôi nghĩ rằng chính là cậu ấy.
Khi đi qua, tôi ngại không quay lại nhìn. Nhưng trong thâm tâm tôi đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tan-do-crush/2209308/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.