01
Hai tiết đầu chúng tôi được ngồi chơi. Lớp chúng tôi chia thành những nhóm nhỏ để tụ tập đánh bài. Tôi cùng nhóm cô cậu ngồi quây lại chơi UNO. Cậu ấy đang ngồi chơi bài cách bàn tôi 1 bàn. Chỉ cần nhìn thẳng là tôi có thể nhìn cậu ấy bất cứ lúc nào. Bỗng nhiên, tôi nhớ ra một chuyện nên gọi cậu ấy. Tôi gọi cậu ấy 3 lần nhưng cậu ấy vẫn không quay xuống. Giọng của tôi lúc đó chắc chắn đủ để cậu ấy nghe thấy. Nhưng cậu ấy lại giả vờ như không nghe thấy. Tôi từ bỏ trong sự thất vọng. Tôi cố gắng tìm một lí do để chứng minh cậu ấy không hề lơ tôi. Dù sao sự thật vẫn hiển nhiên như vậy, còn lí do nào có thể xoá bỏ được. Cậu ấy bỏ lơ tôi thực sự rồi.
02
Nhân lúc mấy cô cậu kia ngồi chơi hết ván, tôi lấy bánh mì ra ăn. Sợi rau quá dài nên tôi phải dùng răng kéo ra, mút lên rồi mới nhai vào miệng. Sau khi sợi rau kia vào miệng, tôi ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt cậu ấy đang nhìn tôi.
Tiêu tôi luôn rồi!
Hình tượng của tôi trong mắt cậu ấy ngày càng giảm xuống.
Lúc sau, tôi nhìn về phía cậu ấy trước rồi mới dám đưa chiếc bánh mì lên ăn. Cậu ấy vẫn đang chăm chú đánh bài. Tôi cắn miếng bánh mỳ bỗng nhìn thấy miếng xúc xích sắp bị rơi ra khỏi chiếc bánh mì đến nơi rồi. Thấy vậy, tôi nhanh miệng há thật to, nuốt miếng xúc xích vào. Đúng lúc ấy, cậu ấy đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tan-do-crush/2209159/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.