01
Sau khi ra khỏi khu nhà ma ám ấy, tôi vẫn thẫn thờ cả người. Ra khỏi căn nhà ấy, hội phụ huynh hồ hởi ra hỏi chúng tôi.
"Sao rồi? Chơi có vui không?" Bác tôi hỏi.
"Không có gì sợ lắm" Cậu ấy tươi cười đáp.
Tôi hồn bay phách lạc nên chẳng thể trả lời được câu nào.
Hội trẻ con chúng tôi ngồi quây một bàn riêng. Tôi cùng chị gái đi ra quầy mua gấp chai nước. Bởi vừa nãy đã hét khô cả cổ họng rồi.
Đến khi mua xong ngồi cùng một bàn với mấy đứa nhỏ rồi vẫn thấy cậu ấy đang đứng chơi điện thoại.
Tôi cũng không để ý cậu ấy nữa, ngồi xuống cùng mọi người.
"Sợ thật chỉ nhỉ? Cái đoạn..." Em cậu ấy nói.
"Ừ, em nhớ cái đoạn..." Tôi uống hớp nước xong bổ sung vào ngay.
"Lúc nãy mày hét kéo cả cổ áo chị xuống" Chị tôi giơ chiếc cổ áo bị nhàu ra cho tôi.
"Xin lỗi! Xin lỗi nha" Tôi vuốt vuốt lại phần bị nhàu ấy.
Vừa vuốt xong tôi liền nhìn thấy cậu ấy đi tới, kéo ghế ngồi cùng chúng tôi. Sau đó cậu ấy đi ra quầy mua chai nước tăng lực uống.
"Đàn ông con trai gì mà nhát gan vậy" Cậu ấy cầm chai nước ngồi xuống.
"Em mới có học lớp 5. Sao không biết sợ được?" Em trai cậu ấy bĩu môi.
"Lớp 5 á? Tưởng lớp 7 chứ?" Tôi ngạc nhiên.
"Vâng, lớp 5 ạ" Em trai cậu ấy gật đầu.
"Nó mới học lớp 5 thôi" Cậu ấy nói chen vào.
Tôi gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-tan-do-crush/2209000/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.