Một câu "Ta đã là người của ngươi rồi." Nháy mắt làm nội tâm Tiêu Vãn lộn xộn.
Nhìn hai má đỏ hồng và môi đỏ mọng nước cùng sắc đẹp ăn thay cơm của Tạ Sơ Thần tim Tiêu Vãn đập bùm bùm, càng đập càng nhanh, nhanh tới mức nàng không khống chế nổi, mà trong lòng lại bị sự ngọt ngào không thể nói hết lấp đầy.
Biết rõ Tạ Sơ Thần đã sớm là phu lang của nàng, nàng xoa gương mặt gầy ốm tái nhợt của hắn, khẽ mỉm cười: "Sơ Thần, ngươi phải chăm sóc mình thật tốt, đợi sau này Thê chủ sủng hạnh ngươi, thật sự trở thành người của ta."
"Tiêu tiểu thư, Tạ công tử bệnh nặng trong người, không thể quan hệ quá độ, ít nhất phải nghỉ ngơi ba tháng, nếu không vết thương sẽ càng nặng."
Nụ cười trên mặt Tiêu Vãn cứng lại, giống như vừa mới nhận ra trong phòng ngoài bọn họ còn Chiêu Nhi đang kinh ngạc sắp rớt cằm và một vị đại phu Phùng Ngọc mang vẻ mặt vô cùng đúng đắn.
Nàng chột dạ ho nhẹ một tiếng, đỡ thân thể mềm yếu của Tạ Sơ Thần ngồi dậy.
"Sơ Thần, uống thuốc trước đã." Lấy ra hai cái gối mềm đệm sau lưng Tạ Sơ Thần, Tiêu Vãn múc một muỗng nước thuốc đưa tới bên miệng nhẹ nhàng thổi một chút, sau đó đưa tới bên môi Tạ Sơ Thần.
Thấy Thê chủ càng ngày càng dịu dàng chăm sóc mình, trong lòng Tạ Sơ Thần vui mừng không ngừng, nhưng khi ngửi được mùi thuốc xông vào mũi, cả khuôn mặt hắn nhăn lại, ghét bỏ quay mặt đi.
Tiêu Vãn không khỏi bật cười: "Sợ đắng?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-sung-the/1113478/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.