Tiêu Vãn và Tạ Sơ Thần vốn dĩ ngồi hai bên bàn, nhưng Tạ Sơ Thần ngồi một lúc rồi lén lút dời sang chỗ Tiêu Vãn đang nghiêm túc đọc sách. Mỗi lần nhích sang hắn cẩn thận liếc Tiêu Vãn một cái, sau đó lại lén lút nhích gần thêm một chút.
Mãi đến khi chỉ cách Tiêu Vãn một chút xíu thì hắn mới vươn tay, ở dưới bàn cẩn thận lôi kéo vạt áo Tiêu Vãn, trên mặt không che dấu sự vui sướng, tươi cười thỏa mãn.
Trong lúc Tạ Sơ Thần yên lặng mừng thầm, Tiêu Vãn bỗng nhiên duỗi tay ôm hắn vào ngực, cũng nắm lấy bàn tay nhỏ lộn xộn của hắn.
Hai người gắt gao dán chặt vào nhau, bốn mắt thoáng chốc nhìn nhau, khuôn ngực cao ngất mềm mại gần trong gang tấc, Tạ Sơ Thần bị ôm hoảng hốt lắp bắp, chỉ cảm thấy hơi ấm bàn tay Tiêu Vãn đang nắm tay mình làm hắn vui vẻ, khiến cho hắn không khỏi nghĩ đến cảnh Tiêu Vãn vừa rồi hôn hắn, hô hấp thoáng chốc dồn dập.
“Thê, Thê chủ...”
Nghĩ nghĩ, Tạ Sơ Thần vừa hoảng hốt vừa chờ mong. Mắt hắn mang đào hoa, hai má ửng đỏ, đôi môi hé mở đáng yêu như chú dê con nhỏ, tỏa ra hơi thở thơm ngào ngạt mê người.
Tiêu Vãn ở lại với Tạ Sơ Thần cũng không có ý tưởng xấu xa gì, chỉ cảm thấy bầu không khí khi ở chung với cùng Tạ Sơ Thần đặc biệt thư thái, nàng cũng muốn tối nay bồi thường cho hắn thật tốt, khiến cho hắn vui vẻ.
Hai người một người xem sổ sách, một người nghiêm túc làm đề thi, vì tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-sung-the/1113466/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.