Hai má đỏ như lửa, Tạ Sơ Thần thấy mọi người dùng ánh mắt quỷ dị nhìn về phía mình, mới ý thức được mình đang bị Tiêu Vãn ôm trong ngực, mà động tác xấu hổ chôn mặt mình của nàng ấy, lại biến thành thân thiết dán lên ngực Tiêu Vãn.
Tạ Sơ Thần cả kinh, theo bản năng vội vàng buông lỏng tay đang ôm eo Tiêu Vãn, lại nhớ mình mới vừa chui lỗ chó, cả người bẩn thỉu, mà tối qua mình còn nôn đầy người Tiêu Vãn, bị chàng khinh khi ghét bỏ đủ điều, nàng ấy lập tức như nai con gặp họa, kinh hoảng muốn đẩy Tiêu Vãn ra.
Ai biết, Tiêu Vãn chẳng những không có đẩy nàng ấy ra xa, ngược lại ôm nàng ấy càng chặt hơn.
Kiếp trước, mặc kệ mình cả người dơ bẩn thọ hình trên pháp trường, Tạ Sơ Thần vẫn dịu dàng ôm mình.
Chuyện như mới hôm qua, khiến ánh mắt Tiêu Vãn ươn ướt, nhịn không được hai bàn tay vòng qua đan vào từng ngón tay như ngọc của Tạ Sơ Thần. Rõ ràng là kim chi ngọc diệp, trên ngón tay lại xuất hiện vết chai mờ mờ, có thể thấy được những năm gần đây, nàng ấy đã phải chịu nhiều vất vả.
Nàng ấy nên được người Tạ gia nâng niu trong lòng bàn tay! Rốt cục đã xảy ra chuyện gì lại khiến tiểu thư phú hộ giàu nhất kinh thành phải rơi vào tình cảnh như vậy?
Trong lòng có trăm nghìn mối kết, Tiêu Vãn đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tạ Thanh Vinh, cười gằn: “ Tạ lão gia, Sơ Thần là thê tử của ta. ”
Hắn một câu chắc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-sung-the/1113446/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.