Trúc Lan nhắm mắt cố gắng giả vờ ngủ, cẩn thận lắng tai nghe động tĩnh bên cạnh. Rõ ràng hắn đã dậy được một lúc rồi mà chẳng phát ra tiếng động nào. Chờ thêm một lát nữa, giác quan nguyên thân khá nhạy bén nên cảm nhận được rất rõ người nằm bên đang nhìn mình chằm chằm như thể trên mặt nàng có hoa vậy.
Trúc Lan không dám động đậy, tâm trạng hơi kỳ lạ. Nguyên thân và chồng nàng thành thân đã hơn hai mươi năm trời, dù có mặn nồng với nhau cách mấy cũng không đến mức mới sáng ra đã nhìn ngắm đắm đuối chứ!
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Nương dậy chưa? Đến giờ dùng điểm tâm rồi ạ."
Theo trí nhớ Trúc Lan, con dâu cả này rất được lòng nguyên thân vì có tính cách rất giống với tẩu tử của nguyên thân, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là hơi toan tính.
Tiếng gọi đầy thận trọng của Lý thị nói lên nguyên thân có địa vị vô cùng vững chắc trong gia đình.
Giờ Trúc Lan có muốn giả vờ ngủ cũng không được, nàng không muốn bị người ta phát hiện thân xác này đã bị hoán đổi linh hồn, không muốn bị người ta xem là yêu quái mà thiêu sống, thà sống nhục còn hơn chết vinh!
Nàng cố gắng nhái lại cách nói chuyện của nguyên thân: "Dậy rồi, lát nữa ta sẽ ra."
Câu trả lời nghe có vẻ Trúc Lan không tức giận, Lý thị có can đảm hơn, lanh lẹ đáp lời: "Vâng!"
Nhưng rồi ả càm ràm: "Lên chức ông bà nội rồi mà còn rề rề rà rà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-nhan-cao-menh-cua-me-chong-nha-nong/2561072/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.