Ban đêm ở đâu cũng như nhau, trong thư phòng ở thủ phủ Nghiệp thành, Vân Tử Xung xoa chiếc trâm gỗ trong tay, dường như muốn đem phần thô gồ ghề ở giữa mài đến trơn nhẵn mới cam tâm. Đến nay vẫn không có tin tức của Tiểu Nguyệt, mà chuyện tình tệ nhất đã xảy ra, trận này thật sự sứt đầu mẻ trán. Cúi đầu nhìn nhìn trâm gỗ trong tay, mấy tháng trước, nó vẫn còn cài trên tóc Tiểu Nguyệt, hiện giờ lại chỉ có thể nằm trong tay mình. Búi tóc xanh, kéo tình ý, bản thân muốn kéo đâu chỉ là mái tóc của Tiểu Nguyệt, nhưng từng bước rồi từng bước sai, chính mình liền xem nhẹ tính cách Tiểu Nguyệt a. Hắn để tay lên ngực tự hỏi, đó không phải xem nhẹ, mà là tồn tại tâm tư muốn cả cá và tay gấu xấu xa, nhưng hắn đã quên Tiểu Nguyệt không phải người khác, nàng cực kỳ kiêu ngạo.
Vân Tử Xung cúi đầu thở dài, gã sai vặt nhẹ nhàng gõ gõ cửa nói: "Thái tử điện hạ, Chu Nhược quận chúa cầu kiến"
Vân Tử Xung sửng sốt, đã trễ thế này, nàng ta đến đây làm gì, nam bắc thế cục hôm nay đã có chút khẩn trương, chuyện hòa thân Vân Tử Liệt không nhắc tới, mà Kỷ tướng quân chết, khiến cho triều đình binh quyền cơ hồ đều tập trung ở trong tay Tư Mã Tranh. Nếu mình đoán không sai, lấy tính cách của Tư Mã Ngọc Kiều, tuyệt đối vẫn muốn gả cho hắn, bởi vì hiện giờ lợi thế của nhà nàng ta rất lớn, Tư Mã Ngọc Kiều không có khí chất trong sáng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-nam-giu-nguyet/2412874/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.