Chương trước
Chương sau
Từ phía xa lại gần một nữ tử xinh đẹp tóc trắng xõa đến gót chân, cả người nàng là y phục màu trắng đẹp tựa tiên nữ giáng trần.
Nàng không phải ai khác chính là Bạch Linh là một người bạn rất thân với Cổ Viêm.
Phía sau nàng là tộc nhân Thiên Hồ Băng Yêu Tộc số lượng vỏn vẹn chỉ còn hơn hai trăm người, tuy số lượng có ít nhưng chỉ riêng thực lực yêu tổ của mình cũng đủ để gồng gánh cả tộc chấn áp toàn bộ ma tộc đứng ở đây.
Ai là kẻ dám đánh trọng thương tộc nhân của ta.
Bạch Linh liếc nhìn toàn bộ chúng nhân ma tộc lạnh lùng nói.
Yêu tổ cảnh, ha ha, không ngờ trăm năm trôi qua yêu tộc lại phát triển mạnh mẽ đến vậy, cứ nghĩ nhân tộc mới đứng trên đỉnh cao đại lục thôi, xem ra ta đã già mắt kém rồi.
Tà chủ ngẩn đầu cười điên cuồng nói.
Là ngươi phải không, một tên ma tộc nhỏ nhoi mà dám đánh trọng thương tộc nhân của ta, đáng chết.
Bạch Linh trong mắt ngập tràn sát khí, vung một ngón tay thiên địa liền biến sắc, mây đen kéo đến che phủ cả Hắc Ám Ma Vực, khiến toàn thể chúng nhân tại địa phương này phải run sợ, lần đầu chứng kiến sức mạnh yêu tổ cấp bậc ngang bằng võ thần cảnh chỉ một ý niệm của thể diệt chúng sinh sao họ không sợ cho được.
Từ trong mây đen đạo tử sắc lôi điện khổng lồ giáng xuống dưới đầu của tà chủ, lúc này đây lão ta bắt đầu có chút lo sợ, nhưng cũng không phải không có cách thoát chết dưới tay yêu tổ chỉ là không thể nắm chắc mười phần thắng.
Đối diện với đạo năng lượng hủy diệt đang tiến gần, trong lòng bàn tay lão ta ngưng tụ ra một lá cờ màu đỏ như máu tanh phát tức cỗ năng lượng hủy diệt không thua kém gì so với đạo lôi điện tử sắc kia của Bạch Linh.
Huyết Ma Kỳ, ngưng.
Tà chủ phát lệnh, lá cờ màu đỏ bay lên không trung ngưng tụ huyết khí thành hình người khổng lồ cao hàng trăm mét.
Huyết Ma Đế giáng lâm.
Hư ảnh khổng lồ này chính là huyết ma đế năm đó tách một phần nhỏ thần hồn cùng tu vi lưu lại cho hậu thể làm pháp bảo có thể đỡ được một kích toàn lực của yêu tổ cảnh trở xuống, vốn dĩ là đã phi thăng lên thiên giới nào ngờ lại bị võ thần Vân Dương chặn đánh mà bị tiêu diệt.
Ha ha, đã hai trăm năm cuối cùng cũng được ngắm nhìn thế giới bên ngoài, nhưng chưa gì đã gặp địch thủ.
Đã vậy đành phải khởi động cơ thể chút thôi.
Huyết Ma Đế cười vô cùng đáng sợ, một chỉ xuất ra một tia năng lượng hủy diệt đỏ như máu phóng tới tấn công đạo lôi điện hủy diệt của Bạch Linh.
Bùm !
Hai đạo năng lương hủy diệt va chạm nhau liền khiến cho Hắc Ám Ma Vực rung chuyển dữ dội, sóng thần cao tới hàng trăm mét dân lên muốn nhấn chìm toàn bộ chúng nhân ma tộc.
Nhanh chóng tạo kết giới.
Trác Khôi lui lại phòng ngự thái độ vô cùng khẩn cấp nói.
Đồng dạng cường giả võ đế ở đây đều gật đầu đồng ý nghe theo, mỗi người một hướng quay về đảo của mình để tạo kết giới phòng ngự.
Phía U Minh Hải Đảo, nhờ có Trác Khôi cùng cách võ đế khác ra sức tạo kết giới mới ngăn chặn được một trận đại hồng thủy nếu không có họ tất cả tộc nhân cùng hải đảo đã bị nhấn chìm xuống dưới biển sâu.
Thực lực của võ thần cảnh thật đáng sợ, mới chỉ là tàn hồn lưu lại đã có sức mạnh kinh khủng đến vậy làm ta nhớ đến huyết ma đế còn sống năm đó, cho dù là đỉnh cao thực lực nhưng ta cũng không cách nào trụ vững quá mười chưởng của lão ta, điều đó đủ thấy võ thần cảnh và võ đế cảnh cách biệt lớn tới mức nào.
Trác Khôi nhíu mày tự nói.
Thực lực nữ nhân cấp bậc yêu tổ kia cũng rất lợi hại nhưng so với huyết ma đế năm đó vẫn phải thua kém vài phần, nếu lão ta còn sống với tu vi của lão, nữ nhân này có là yêu tổ cảnh cũng không phải là đối thủ của lão.
Khôi Nam bà bà bên cạnh phán.
Tiểu nha đầu, mới đột phá yêu tổ phải không ?
Chỉ tiếc là ta chỉ là tàn hồn nếu còn sống, thật muốn đấu với một trận long trời lở đất với ngươi.
Tàn hồn Huyết Ma Đế cười lớn nói.
Tiểu tử thối mới đỡ được một phần mười sức mạnh của ta đã tự tin bản thân thái quá đến vậy, ngươi có chết ngàn lần cũng không oan, ngươi có biết lão nương năm nay đã hơn ngàn tuổi, còn ngươi chỉ là một đứa trẻ ranh mới hai ba trăm tuổi đã chết yểu vậy mà dám gọi ta là tiểu nha đầu, nếu để ta gặp ngươi lúc còn sống đừng nói là xác thịt, tàn hồn lão nương cũng không lưu lại bất kì chút nào.
Bạch Linh lạnh lùng nói.
Ha ha, ngươi đang đùa ta chắc, thời ta sống chưa từng biết đến sự tồn tại của ngươi, chỉ có một lý giải duy nhất trong chuyện này, ngươi dựa vào thiên phú tuyệt đỉnh của mình mà thuận lợi một mạch đột phá yêu tổ cũng được hơn trăm năm, ta không gọi ngươi là tiểu nha đầu thì gọi là gì.
Huyết Ma Đế cười châm chọc nói.
Đáng ghét, dù là tàn hồn ta cũng phải đánh chết ngươi.
Bạch Linh phẫn nộ trong ánh mắt ngập tràn sát khí định ra tay tiêu diệt tàn hồn Huyết Ma Đế nào ngờ bị Bạch Thiểm từ sau vỗ vai ngăn chặn mới làm nàng bình tĩnh lại.
Không có Bạch Thiểm nhắc nhở, xém chút nàng quên mất mình đến đây nhờ ma tộc giúp đỡ, nếu gây chiến dù chỉ là một trong ba tộc nhỏ của họ sau này rất khó nhận được sự giúp đỡ của họ.
Hừ, lần này tha mạng cho ngươi và hậu nhân ngươi.
Hôm nay ta đến đây chỉ muốn gặp người của Cổ tộc, người không phận sự có thể biến đi, đừng để ta nhắc lại hai lần nếu không đừng có trách ta ra tay độc ác.
Bạch Linh trừng mắt cảnh cáo.
Lão phu chỉ là một tàn hồn, sớm muộn gì cũng biến mất nhưng chỉ cần ta còn tồn tại trên thế giới này chuyện của Cổ tộc cũng là chuyện của ma tộc ta, ta nhất định phải biết.
Nếu như ngươi cứ quyết làm theo ý mình mà gạt quỷ tộc ta ra một bên không cho biết thì ngươi có thể biến đi hoặc là khai chiến với toàn thể ma tộc, đừng tưởng ngươi đột phá yêu tổ là có thể làm ma tộc ta run sợ.
Tàn hồn Huyết Ma Đế mở miệng nói.
Yêu cầu này của Huyết Ma Đế làm Bạch Linh có chút suy nghĩ lại, ma tộc dù có tranh chấp với nhau nhưng đối với thế lực bên ngoài vẫn đoàn kết, nếu nàng làm khó lão ta sợ rằng đúng như những gì lão ta nói, mà tộc nhân của nàng tương lai vẫn cần Cổ tộc giúp đỡ.
Vị tiền bối này, ta không biết ngươi đến Cổ tộc của chúng ta có việc gì, nhưng lời của Huyết Ma Đế nói không sai chút nào, chúng ta còn chưa rõ ngươi đến là thù hay bạn nếu là bạn chúng ta hoan nghênh chào đón, còn nếu là thù toàn thể ma tộc ta quyết tử đến cùng.
Trác Khôi bay lên không trung đối diện với Bạch Linh thẳng thắng nói.
Trác huynh nhiều năm không gặp, phong thái của huynh không suy giảm chút nào, có huynh đứng ở đây, sau này ta có biến mất cũng an tâm trông cậy vào huynh chăm sóc lớp trẻ của tộc ta.
Huyết Ma Đế bật cười nói.
Ngươi còn dám nói, năm đó lão già thối sống trăm năm như ngươi lại thua trong tay tên tiểu tử Vân Dương mới có ba mươi tuổi đầu thật đúng là làm mất mặt ma tộc ta, nay quỷ tộc ngươi còn dám đến quấy phá tộc ta, nếu phải thế lực bên ngoài đến gây rắc rối mà Cổ tộc ta cần sự hỗ trợ của hai tộc còn lại các ngươi thì ta sớm đã tính món nợ này với các ngươi từ lâu rồi.
Trác Khôi trừng mắt lạnh lùng quát.
Trác Khôi tính tình vẫn thẳng thắn như xưa, lần này thật là quỷ tộc làm có chút quá tay nếu không tìm cách chấn an chỉ sợ thực lực của Trác Khôi quá mạnh, quỷ tộc sau này không ngóc đầu dậy được.
Dĩnh nhi, lúc còn sống ta đã dạy ngươi những gì ngươi quên rồi sao, phải biết kính trọng người lớn tuổi, ngươi xem ngươi đã làm gì kìa còn không mau xin lỗi cho Trác tiền bối cho ta.
Huyết Ma Đế trừng mắt nhìn về phía tà chủ lạnh lùng quá.
Cởi bỏ lớp mặt nạ ra, từ một gã lão già sống trăm tuổi bỗng hóa thành nữ nhân xinh đẹp thoạt nhìn mới có mười tám, hóa ra đây mới chính là thân phận thật sự của tà chủ, nàng ta vốn dĩ là nữ nhân nhưng vì thân phận nữ nhân sợ không quản chế được quỷ tộc của mình chỉ còn cách thay đổi dung mạo của mình sao cho phù hợp mới có thể dẫn dắt tộc của mình được.
Huyết Ngân Dĩnh (tu vi võ đế cảnh đỉnh phong, thân phận con gái ruột Huyết Ma Đế ).
Chuyện này sao có thể, tà chủ vậy mà là nữ nhân, lại còn là nữ tử trẻ tuổi.
Cổ Dao vẻ mặt vô cùng kinh ngạc thốt lên nói.
Các vị cự đầu khác của Cổ tộc trông thấy Ngân Dĩnh đều kinh ngạc không kém, đặc biệt là thân phận con gái Huyết Ma Đế, lão già này đến chết cũng giấu con gái kĩ quá làm họ không biết gì cả.
Ngân Dĩnh có chút bất mãn về hành động này của Huyết Ma Đế nhưng lời phụ thân không thể không nghe, chỉ đành tiến tới vị trí Trác Khôi khom lưng cúi đầu xin lỗi.
Là Ngân Dĩnh mạo phạm tiền bối, mong tiền bối lượng thứ mà bỏ qua cho ta lần này.
Trông thấy thái độ xin lỗi của nàng ta quá miễn cưỡng, Trác Khôi chỉ khẽ gật đầu cười cho qua chuyện không tính toán với nàng ta, chuyện quan trọng là phải ứng phó với yêu tổ trước mặt ra sao.
Tỷ tỷ, mọi chuyện ổn thỏa rồi, chúng ta giờ đã có thể nói chuyện với người của Cổ tộc.
Bạch Thiểm tiến lại gần mỉm cười nói.
Chưa được ta còn muốn thử thực lực chúng một chút xem chúng có tư cách làm đồng minh của chúng ta sau này không.
Bạch Linh mở miệng nói.
Lại muốn thử, tỷ nghĩ thực lực yêu tổ của tỷ chúng có thể chống đỡ được sao.
Bạch Thiểm nghe nàng ta nói vậy giật mình vội vã đáp lại.
Muội yên tâm, Bạch Linh tỷ chỉ muốn một chút dạy dỗ cho chúng an phận, dù sao Cổ Viêm xuất thân ở ma tộc vẫn nên nể mặt ngài ấy một chút sao có thể lấy mạng chúng được.
Đình Thiên bật cười nói.
Chỉ có ngươi hiểu ta, đám ma tộc này mà không cho chúng nếm trải một chút thống khổ thì chúng vẫn nghĩ yêu tộc ta dễ bắt nạt, nếu ta không làm vậy muội nói xem sau này ta làm sao an tâm để lại toàn bộ tộc nhân mà rời đi được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.