Chương trước
Chương sau
Chủ nhân việc tìm tên tiểu tử Lam Hải đó cứ giao cho ta, dù sao ta cũng là tổ tiên của hắn, tìm hắn cũng nên để ta làm.
Thái Cổ Ma Kình Vương bước lên phía trước cúi đầu hành lễ nói.
Để con cá già như ngươi đi tìm con cá con như hắn cũng là điều hợp tình hợp lý, vậy chuyện này cứ giao cho ngươi, khi thời cơ đến ta sẽ gọi ngươi ra tìm tung tích của hắn.
Nhưng còn một chuyện này nữa ta còn chưa thông suốt.
Cổ Viêm liếc nhìn Thái Cổ Ma Kình Vương khuôn mặt hiếu kì hỏi.
Xin chủ nhân cứ nói, nếu ta giải thích được ta tuyệt đối không che dấu.
Thái Cổ Ma Kình Vương bộ dạng thành thật nói.
Ta nhớ lần đầu gặp Lam Hải bản thể của hắn là một con cá có mười cái mắt mà bản thể của ngươi lại to lớn hơn rất nhiều cũng chỉ có hai mắt, có thật các ngươi là tổ tiên của nhau không vậy ?
Cổ Viêm hỏi.
Chủ nhân không biết rồi, ta là do thiên địa sản sinh ra là độc nhất vô nhị, còn Lam Hải đó là một nhánh nhỏ hậu duệ của ta sau này thôi.
Cái tên Thông Thiên Ma Kình Vương là hắn tự danh xưng cho mình, còn bản chất hắn thuộc tộc Thái Ngư Côn Thú là tộc cá do ta tạo ra, chủng tộc này có điểm đặc biệt là số con mắt rất nhiều, huyết mạch của chúng càng nồng đậm thì số mắt càng nhiều và nhiều nhất cũng chỉ có hai mươi con mắt.
Những con mắt này ngoài có khả năng công kích lợi hại ra mà nhãn lực cũng lợi hại không kém không cần dùng thần thức cũng có thể quan sát vạn vật từ rất xa, hơn hẳn nhánh Cô Bằng Dị Thú còn lại.
Thái Cổ Ma Kình Vương mở miệng giải thích.
Côn Bằng Dị Thú lần đầu ta nghe qua đấy, so với Thái Ngư Côn Thú bên nào lợi hại hơn ?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Mỗi loại đều có ưu điểm riêng của mình, nếu Thái Ngư Côn Thú có thể điều khiển nguyên tố tự nhiên thủy, hỏa, phong, lôi thì Côn Bằng Dị Thú thiên về lực lượng thuần túy chuyển hóa âm dương, am hiểu về thuộc tính thủy và không gian sức chiến đấu vô cùng bá đạo chỉ đáng tiếc nếu so về tốc độ vẫn kém hơn Thái Ngư Côn Thú một chút.
Côn Bằng là thượng cổ hung thú thời hồng hoang với thân hình to lớn giống cá voi hai vây to khỏe hơn Thái Ngư Côn Thú, lúc cần thiết có thể biến vây thành cánh nâng cơ thể lên không trung tiếng gầm của nó có thể vang chấn thiên địa lại thanh tao như chim hót.
Nghe những lời mà Thái Cổ Ma Kình Vương nói làm Cổ Viêm lại thèm món cá rán ở đại lục, lúc này trong đầu hắn tự hỏi không biết thịt của Côn Bằng và Thái Ngư Côn Thú bên nào ngon hơn, nếu có thể ăn thịt được chúng thì chắc chắn là mỹ vị nhân gian.
Ngọc Nhi muội từng gặp Côn Bằng bao giờ chưa ?
Cổ Viêm nhìn nàng mỉm cười khẽ hỏi.
Đã từng giao thủ qua tộc nhân này tại Bắc Minh Tinh Vực, thực lực của họ đều là cấp thánh nhân trở lên không hề yếu chút nào đâu.
— QUẢNG CÁO —
Ngọc Nhi đáp lại.
Cấp thánh nhân cơ à, tiếc thật đấy ta hiện giờ mới là một linh thần cảnh nhỏ bé.
Cổ Viêm cười nhạt nói.
Giờ thực lực huynh nhỏ bé gì nữa, có thể ở thiên giới huynh chưa là gì cả, nhưng thành tựu đại lục cũng là đỉnh cấp cường giả võ đế cách võ thần không còn xa nữa.
Có điều huynh đã đạt trình độ này rồi có cảm nhận thiên kiếp đến gần chưa, nếu không độ thiên kiếp sẽ không đột phá cảnh giới hóa thần cảnh đâu.
Ngọc Nhi mở miệng nói.
Độ kiếp ?
Ý muội chính là bị sét trên trời đánh xuống, nếu không chết thì sẽ đột phá cảnh giới cao hơn đấy sao.
Như hiện tại ta vẫn chưa cảm nhận được thiên kiếp ập đến.
Cổ Viêm thành thật trả lời.
Có lẽ chưa đến lúc, huynh mới bước vào linh thần cảnh đỉnh phong chưa lâu, vẫn cần có thêm thời gian đề thiên kiếp có thể tới.
Ngọc Nhi mở miệng phỏng đoán.
Mặc kệ nó đi, thiên kiếp cái rắm gì, ta cũng chẳng quan tâm, dù sao Cổ Viêm ta lợi hại vậy sợ gì mấy cái sét đánh trên trời.
Cổ Viêm cười tự tin nói.
Tiểu tử này nói cũng đâu có sai, Ngọc Nhi có lẽ đã lo quá xa, hắn đâu phải con người mà phải sợ mấy cái thiên kiếp, sét đánh chẳng qua gãi ngứa cho hắn.
……
Băng Vực Bí Cảnh.
Hiện tại Hắc Ma đang ngồi gác một chân trên một hắc trụ được đặt tại đỉnh của một ngọn đại sơn hùng vĩ được bao phủ bởi băng tuyết.
Thời tiết ở Băng Vực Bí Cảnh vô cùng lạnh lẽo, quanh năm chỉ toàn băng tuyết thời tiết khắc nghiệt kiểu này đối với Hắc Ma chẳng là gì cả nhưng đối với thành viên của Dạ Sát Tộc có đôi chút bất lợi.
Bảo thạch bên phía Hắc Ma là lục bích còn phía Dạ Sát Tộc là hồng ngọc.
Trong trận chiến này Hắc Ma cũng chẳng quan tâm đến việc bảo vệ mấy viên bảo thạch trên hắc trụ làm gì, thứ hắn quan tâm chính là mấy yêu nữ kia thực lực ra sao thôi, mong là họ không làm hắn quá thất vọng.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ chưa đầy nửa canh giờ, tin tức mà Thiết Vạn Phúc báo về, hai bảo ngọc lục bích trên hắc trụ đặt tại hai ngọn đại sơn khác đã bị phá vỡ, phần thắng đang nghiêng về phía Dạ Sát Tộc.
Tin tức này không làm Hắc Ma buồn trái lại hắn còn rất vui, hắn vui vì đám yêu nữ này sắp chạy đến khu vực này truy sát hắn, như vậy hắn sắp có trò vui để chơi rồi.
Phía bên ngoài bí cảnh tất cả mọi người đang rất chăm chú quan sát trận chiến sắp tới đặc biệt là Tử Sam, lần này Cổ Viêm ma hóa sẽ sử dụng ma công nàng phải quan sát kĩ để sau này có gặp hắn thì còn tìm cách hóa giải.
Thời điểm này Hắc Ma đang ngồi trên hắc trụ không biết từ đâu một đám mê vụ màu hồng phần bao trùm phạm vi bán kính chục mét quanh hắn, đây ắt ẳn là chiêu trò của đám yêu nữ Dạ Sát Tộc.
Huyễn Yêu Trận, là trận pháp đánh vào linh hồn của đối phương, tùy từng người mà huyễn trận biến hóa khôn lường, nhưng đa phần đánh vào tâm ma của kẻ địch khiến kẻ địch bị chìm vào cơn mê không thấy lối ra, từ đó ám sát họ từ phía sau.
Không tệ có điều, các ngươi đánh giá ta quá thấp rồi đấy.
Hắc Ma nhếch mép cười khinh thường một cái sau đó sử dụng thông tuệ nhãn truy tìm tung tích của mấy yêu nữ này.
Tổng cộng có bốn người vậy là còn một người không xuất hiện ở đây, có điều không sao hết, đợi giết hết các ngươi ta sẽ tự đi tìm tên còn lại.
Hắc Ma khẽ vung tay phóng ra bốn sợi xích đen ngòm, đầu sợi xích là một mũi thương sắc nhọn có thể đâm thủng bất cứ thứ gì nó chạm phải.
Bốn sợi xích theo lệnh của Hắc Ma mà tấn công bốn yêu nữ.
Tốc độ của bốn yêu nữ này cũng không phải dạng thường nhanh chóng né tránh công kích của hắn cũng chính vì thế mà trận pháp bị phá hủy theo.
Mọi người cẩn thận, tên ác ma này có thực lực không tầm thường đâu, trận pháp này vô dụng với hắn, phải đổi sang phương thức chiến đấu khác thôi.
Miễu Yểu lên tiếng ra lệnh nói.
Ba người còn lại nghe theo lệnh nàng ta lập tức tản ra lui về phòng thủ không giám khinh địch mà làm những hành động ngu dốt.
Kế hoạch phá vỡ trận pháp phiền phức đã thành không Hắc Ma cũng thu lại những sợi xích bóng tối lại, một thân lăng không giữa bầu trời như một ma thần đứng nhìn chúng sinh thấp kém.
Ta xin tự giới thiệu, ta là Hắc Ma là kẻ sắp tiễn các ngươi về với tổ tiên, nhưng trước khi giết các ngươi ta muốn chơi với các ngươi một chút, đừng có chết quá nhanh như vậy ta sẽ thất vọng lắm.
Hắc Ma cười âm hiểm nói.
Phí lời đâu phải một mình ngươi mới đạt đến linh thần cảnh đỉnh phong, mở con mắt to ra mà coi kỹ đây.
Miễu Yểu trừng mắt quát lớn, thân thể bạo phát cột năng lượng màu đỏ sáng chói chọc thủng áng mây trên bầu trời.
Khí tức lúc này so với lúc trước đã tăng lên một bậc, đây rõ ràng là đột phá thêm một tiểu cảnh giới nữa, thực lực hiện tại của nàng ta đã là thú linh cảnh cửu phẩm tương đồng với linh thần cảnh đỉnh phong nhân tộc.
Ngay sau đó ba người Hồ Miêu, Chiêu Hổ, Tịch Thật đồng loạt phá vỡ xiềng xích của bản thân đột phá lên thú linh cảnh cửu phẩm.
— QUẢNG CÁO —
Hóa ra trước giờ Dạ Sát Tộc luôn ẩn dấu thực lực với mục đích đợi đến ttraanjchung kết để đột phá đối đầu với Hồng Mông Quyển Ngưu chỉ tiếc kế hoạch này bị Hắc Ma chen chân vào một bước nên bất đắc dĩ phải đột phá, nếu không e rằng một phần cơ hội thắng cũng không có.
Các tỷ muội chúng ta lên bố trí trận pháp.
Thiên Lôi Dạ Sát Trận !
Miễu Yểu hét lớn ra lệnh cho ba người còn lại bay về ba hướng khác nhau vậy quanh Hắc Ma chuẩn bị tạo trận pháp.
Cả bốn người cùng lúc trích huyết kết ấn phóng thích năng lượng hình thành một trận pháp khổng lồ trên bầu trời phạm vi vô cùng rộng bao trùm toàn bộ ngọn đại sơn khổng lồ nơi Hắc Ma đứng.
Ầm ầm.
Trên bầu trời mây đen kéo đến mang theo lôi điện với sức mạnh hủy diệt, lôi điện này do linh lực mà bốn tỷ muội tạo thành nên có bốn màu khác nhau, đỏ sắc, lục sắc, tử sắc, lam sắc vô cùng đẹp.
Thiên Lôi Dạ Sát trận giáng xuống phía bên dưới Hắc Ma trực tiếp san bằng cả ngọn đại sơn nơi hắn đứng tạo ra trận tuyết lở mù mịt không thể nhìn thấy gì, uy năng của trận pháp này đủ sức giết được một cường giả mới bước vào hóa thần cảnh cho nên họ rất tự tin Hắc Ma sẽ bị trận pháp bị hủy diệt.
Ngươi đoán xem tên Cổ Viêm trong trạng thái ma hóa này có bị chiêu này giết chết không ?
Tử Sam sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía gương thần trên không trung hỏi Vô Khuyết.
Đến Ngải Đồ còn bại dưới tay của hắn thì đám nữ nhân này có đột phá lên thú linh cửu phẩm cũng chẳng làm ra trò trống gì đâu, ta thừa nhận bọn họ rất mạnh xứng đáng làm đối thủ với đội của ta nhưng đáng tiếc đối thủ này của họ quá mạnh cơ hội để họ sống xót gần như bằng không.
Vô Khuyết lắc đầu cười nhạt nói.
Cổ Viêm quá mạnh rốt cuộc hắn còn ẩn dấu bao nhiêu thực lực nữa đây trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.