Chương trước
Chương sau
Bên trong Thiên Sinh Linh Tinh.
Để lại cơ thể con người ở bên ngoài, bản thể của Cổ Viêm và Ngọc Nhi tiến vào bên trong.
Tại Hư Linh Cung, cung điện nằm lơ lửng trên Vĩnh Hằng Tinh, lúc này Hoàng Viêm và Hắc Ma đã đợi sẵn hai người ở ngoài cửa.
Hắc Ma, Hoàng Viêm ta quyết định rồi, ta sẽ cùng Ngọc Nhi sinh con.
Cổ Viêm nắm tay Ngọc Nhi bước về phía hai bọn họ mở miệng thẳng thắng nói.
Ngọc Nhi không nói gì chỉ đỏ mặt có chút xấu hổ, dù sao đây là chuyện riêng tư của hai người, để Hắc Ma và Hoàng Viêm khiến nàng có chút ngượng ngùng.
Nghĩ kĩ chưa, nơi đó nguy hiểm lắm đấy, ngay cả chúng ta cũng không biết chắc chuyện gì sẽ xảy ra mà hai ngươi vẫn muốn vào.
Hắc Ma mặt nghiêm túc hỏi lại.
Có thể sẽ có nguy hiểm rất lớn, nhưng dù sao chúng ta cũng là do nó tạo ra, ta tin với thỉnh cầu nho nhỏ này nó sẽ không làm khó chúng ta đâu.
Cổ Viêm ý định không đổi mở miệng đáp lại.
Hoàng Viêm ngươi có muốn ý kiến gì không, mặc dù ta không ưa gì ngươi nhưng vì sự tồn vong của ba chúng ta thì ý kiến của ngươi không thể thiếu được.
Hắc Ma quay đầu nhìn về phía Hoàng Viêm, lạnh lùng hỏi.
Đến một kẻ khó tính như ngươi còn đồng ý chấp nhận hành động này ngu ngốc này của Cổ Viêm vậy ta còn có thể đưa ra ý kiến gì chứ.
Hoàng Viêm bật cười tự giễu bản thân nói.
Các cư xử của Hoàng Viêm hôm nay khiến cho Cổ Viêm và Hắc Ma rất bất ngờ, bình thường hắn rất cẩn thận mỗi lần Cổ Viêm làm chuyện dại dột hắn lại gào ầm lên không khác gì Hắc Ma, nhưng lần này hắn không làm vậy, cũng có thể là do biểu quyết phiếu bầu, Cổ Viêm và Hắc Ma mỗi người một phiếu đồng ý cho nên lần này hắn có muốn không đồng ý cũng không được, cùng lắm chết thì ba người họ cùng chết.
Nếu như mọi người đã đồng ý với quyết định của hai bọn ta, vậy thì chúng ta xuất phát thôi.
Tiến về trung tâm của Vĩnh Hằng Vũ Trụ.
Cổ Viêm dứt lời nắm tay Ngọc Nhi dịch chuyển biến mất, Hắc Ma và Hoàng Viêm nhìn về phía nhau gật đầu như hiểu ý của nhau lập tức đuổi theo hai người bọn họ.
Tại trung tâm của Vĩnh Hằng Vũ Trụ.
Một hành tinh được tạo bởi loại năng lượng thần bí siêu khổng lồ, thoạt nhìn từ xa giống như một khối cầu lửa bởi vì những dải năng lượng đủ các loại màu sắc khác nhau như dị hỏa sặc sỡ đến chói mắt.
— QUẢNG CÁO —
Vì không biết nó là cái thứ gì nên Cổ Viêm đã tự đặt tên cho nó là Mặt Trời Kì Dị bởi vì hình dáng của nó rất giống mặt trời thêm vào đó những dải năng lượng kì dị do nó tạo ra nên hắn đặt tên nó như vậy cũng đâu có sai.
Vào sâu bên trong Mặt Trời Kì Dị xung quanh là không gian vô tận khắp nơi đều là năng lượng thần bí kì dị đủ màu sắc sặc sỡ, diện tích rộng lớn tới mức vượt xa Vĩnh Hằng Tinh mà đối với họ chỉ là một hạt cát nhỏ giữa một biển sa mạc.
Ta biết ngươi cũng có suy nghĩ riêng của mình, chính ngươi đã tạo ra ta, vậy ngươi hôm nay có thể nào giúp ta và Ngọc Nhi có một đứa con được không ?
Cổ Viêm ngẩng đầu nhìn về phía không gian rộng lớn không một chút do dự mở miệng rõng rạc hỏi.
Đáp lại lời kêu gọi của Cổ Viêm là sự im lặng đến lạ thường không có một chút biến hóa nào xảy ra.

Đi thôi Cổ Viêm xem ra nguyện vọng của ngươi không thực hiện được rồi.
Hoàng Viêm lắc đầu than thở một tiếng sau đó quay người rời đi.
Kịch hay không có Hắc Ma cũng cảm thấy nuối tiếc cất bước rời đi, nhưng biết làm sao bây giờ, có lẽ Cổ Viêm định sẵn không có hậu nhân, hắn ở đây cũng chẳng có tác dụng gì.
Thấy hai người kia cất bước rời đi, Cổ Viêm biết được nguyện vọng của mình không trở thành sự thật được, nhưng hắn chưa từng nghĩ mình sẽ từ bỏ tiếp tục gào thét, hắn tin rằng sự kiên trì của mình sẽ được đến đáp xứng đáng.
Xin hãy cho ta và Viêm ca một đứa con, ta cầu xin ngươi đấy, chỉ cần cho ta một đứa con ngươi bảo ta chết ta cũng không một lời oán trách.
Ngọc Nhi nét mặt có chút đau khổ buồn bã như sắp khóc gào thét, tiếng gào thét của nàng còn to hơn của Cổ Viêm.
Tiếng gào thét của nàng chính là tiếng gào thét của một người mẹ khao khát được có một đứa con, điểm này hắn có thể hiểu được, không một nữ nhân nào sinh ra trên đời này lại không muốn được làm mẹ, làm mẹ là chức vị gì đó thiên liêng không thể thiếu được.
Ngọc Nhi gào thét càng to, Cổ Viêm cũng không thể thua kém phu nhân mình được, liên tục gào thét cầu xin cho đến khi kỳ tích xuất hiện mới thôi.
Tiếng gào thét cầu xin của hai người họ khiến cho Hoàng Viêm và Hắc Ma có ý định rời đi cũng phải chừng bước dừng lại, hành động của phu thê hai người Cổ Viêm đã khiến cho họ cảm động.
Mặc dù bọn họ không có nhiều trải nghiệm như của Cổ Viêm cũng không biết được con cái đối với con người quan trọng như thế nào, nhưng họ biết Cổ Viêm buồn thì họ cũng không thể vui vẻ cho nổi.
Để động viên cho Cổ Viêm cả hai người họ quay người lại đồng thanh cầu xin giúp hắn.
Thấy Hoàng Viêm và Hắc Ma đồng thanh cầu xin, Cổ Viêm bị họ làm cho cảm động khiến hắn càng có động lực hơn tiếp tục gào thét cầu xin.
Một người hét thì đã đủ ồn nay cả bốn người cùng hét khác gì cái chợ đâu đáp lại sự cầu xin chân thành của họ cuối cùng kì tích cũng đã xuất hiện.
Phốc !
Lập tức cơ thể của Cổ Viêm và Ngọc Nhi xảy ra biến hóa đột nhiên có lực tác động vô hình nào đó khiến họ ở trong bộ dạng trần truồng. — QUẢNG CÁO —
Ngọc Nhi xấu hổ đến đỏ mặt hai tay che lấy phần nhạy cảm lại, Cổ Viêm không một chút chần chừ lao vội bước tới ôm lấy cơ thể trần như nhộng của nàng quay mặt sang nhìn về đám Hoàng Viêm và Hắc Ma với một vẻ mặt khó chịu.
Này này, hai tên gia hỏa kia phu nhân ta đó, không cho phép các ngươi nhìn lén quay mặt đi chỗ khác cho ta.
Cổ Viêm nhăn mặt quát.
Hành động của Cổ Viêm làm cho Hắc Ma và Hoàng Viêm phải nhìn nhau mà phì cười, đối với những chuyện như thế này bọn họ thấy quá sức bình thường thậm chí đến một cảm giác dục vọng cũng không có.
Đơn giản họ không được tiếp xúc thế giới loài người như Cổ Viêm đương nhiên sẽ không có mấy cái biểu cảm đáng yêu như hắn lúc nãy nhưng dù sao thì đây là yêu cầu của hắn bọn họ phải tôn trọng hắn mà quay sang nhìn chỗ khác để tránh hắn lại nổi khùng nổi điên lên.
Được rồi kỳ tích xuất hiện rồi đó, hai ngươi muốn làm gì nhau thi tùy các ngươi miễn sao có con là được, chúng ta đợi các ngươi.
Hoàng Viêm phì cười sau đó quay lưng rời đi.
Cổ Viêm ngươi phải cố gắng lên đấy, đừng làm cho công sức gào thét chúng ta uống phía.
Hắc Ma nở nụ cười trào phúng với hắn sau đó quay lưng rời đi theo Hoàng Viêm.
Theo bản năng con người Cổ Viêm không thể tin tưởng được hai tên tiểu tử này có ý định nhìn lén, nắm tay Ngọc Nhi bay đi một nơi thật xa để bọn chúng không nhìn trộm được.
Viêm ca đủ xa rồi đấy, dù sao chúng không phải con người cũng không tiếp xúc với con người nhiều như huynh sẽ không để ý chuyện chúng ta đâu.
Ngọc Nhi khuôn mặt đáng yêu nhỏ giọng nói.

Tốt nhất chúng đừng để ta phát hiện được chúng nhìn trộm nếu không ta không tha thứ cho chúng đâu.
Cổ Viêm hừ lại một tiếng.
Viêm ca tiếp theo chúng ta phải làm sao đây !
Ngọc Nhi như biết được chuyện gì sắp xảy ra nhưng cố ý làm như không biến gì hai gò má ửng hồng cúi đầu mở miệng hỏi hắn.
Còn phải hỏi sao, chắc chắn nó muốn chúng ta dùng cách thức giao phối của loài người mới giúp chúng ta có con được, vậy nên chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội này được.
Muội hãy nằm xuống dạng hai chân ra đi, những chuyện còn lại cứ để ta lo.
Cổ Viêm mạnh miệng đáp lại.
— QUẢNG CÁO —
Ngọc Nhi đỏ mặt xấu hổ gật đầu đồng ý với hắn nằm xuống phía dưới đất hai từ từ mở rộng ra để lộ khu cấm địa xinh đẹp đến mê người.
Ta bắt đầu cho nó vào đây, muội phải nằm yên đấy.
Cổ Viêm một lời dứt khoát đem tiểu đệ vừa to vừa dài vừa dũng mãnh của mình xông thẳng vào khu cấm địa của nàng, cả hai người lúc này đã hoàn toàn dính chặt vào nhau.
Chuyện gì vậy Viêm ca, muộn không cảm thấy một chút cảm giác gì vậy, không giống như lúc trước chúng ta từng làm với nhau.
Ngọc Nhi mở miệng ngạc nhiên hỏi.
Chắc là do chúng ta ở trong dạng bản thể không có da thịt nên không có được cảm giác sung sướng, có điều đây là nghi thức giao phối của loài người nên chúng ta sẽ làm nhanh một chút đi.
Cổ Viêm mở miệng đáp lại.
Ngọc Nhi gật đầu đồng ý với hắn, mọi chuyện tiếp sau đó, cả hai người quấn quýt nhau một cách nồng nhiệt, làm đủ mọi tư thế mà trước đây họ từng làm chỉ hi vọng sẽ có kì tích lần nữa xuất hiện với hai người.
Phía trên trời cao Hắc Ma và Hoàng Viêm lén quan sát hai người phía dưới làm tình với nhau, mặc dù đã hứa không xem lén nhưng bản tính tò mò Hắc Ma không thể bỏ lỡ cơ hội này được, Hoàng Viêm ngoài miệng thì nói không hứng thú nhưng sâu trong lòng cũng thấy tò mò.
Mọi lần trước Cổ Viêm làm tình với Ngọc Nhi đều không cho bọn họ xem khiến hắn nuối tiếc, nhưng lần này là Hắc Ma chủ động trước dẫn hắn theo khiến hắn không thể từ chối được, đây là cơ hội rất tốt để tìm hiểu về cách thức sinh sản của loài người, cho dù có bị Cổ Viêm phát hiện cũng có thể đổ lỗi lên Hắc Ma không thể trách hắn được.
Thì ra là vậy, loài người thường dùng cách này để tiến hành giao phối, quả nhiên nhìn trực quan với hay hơn đúng không Hoàng Viêm.
Hắc Ma híp mắt cười nhìn Hoàng Viêm nói.
Đại khái thì con người hay yêu vật có sự sống đều có giống đực giống cái mà bọn chúng muốn sản sinh ra đời sau thì cần có bộ phận trên cơ thể làm nhiệm vụ duy trì nòi giống.
Nó giống như cái thứ to to dài mọc giữa hai chân của Cổ Viêm và cái thứ giống cái miệng nhưng nằm dọc như của Ngọc Nhi khi hai vật này tiếp xúc với nhau sẽ là lúc quá sinh sản chính thức bắt đầu, tuy không biết sinh linh khác cơ chế duy trì nòi giống sẽ như thế nào nhưng chắc là không khác gì con người là mấy đâu.
Hoàng Viêm gật đầu mở miệng phán.
Loài người cũng thật là những sinh vật thú vị a, ta tự hỏi không biết liệu quá trình giao phối giống con người của Cổ Viêm và Ngọc Nhi tiếp theo sẽ biến hóa như thế nào đây.
Hắc Ma nét mặt phấn khích mở miệng tự hỏi.
Ngươi sẽ sớm biết thôi, hi vọng kỳ tích sẽ đến với Cổ Viêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.