Chương trước
Chương sau
Theo chỉ dẫn của bản đồ Cổ Viêm đã tìm thấy một hốc đá nhỏ ở trên mặt đất phủ đầy cỏ dại có lẽ phía dưới nó chính là khu vực quặng sắt mà hắn đang tìm kiếm.
Phía bên dưới hốc đá là một hang động tối đen như mực, để có thể nhìn thấy đường Cổ Viêm chỉ còn cách dùng tay ngưng tụ ra một quang cầu ánh sáng để tìm đường, quang cầu tuy nhỏ bằng nắm tay nhưng ánh sáng nó tỏa ra đủ để thắp sáng cả hang động thuận tiện cho hắn quan sát.
Hang động này không rộng lớn như hắn tưởng, xung quanh là những khối đá màu đen nếu như hắn đoán không nhầm thì chúng chính là quặng sắt mà hắn đang cần tìm.
Thiên Sinh Linh Tinh hút vào cho ta.
Theo hiệu lệnh của Cổ Viêm, Thiên Sinh Linh Tinh nằm tại giữa mi tâm của hắn sinh ra một lực hút khủng khiếp hút tất cả các hạt kim loại màu đen nhỏ li ti như hả cát tinh khiết nhất vào trong đầu hắn ngoài ra còn có vô số hạt kim loại tinh khiết màu vàng từ dưới mặt đất dưới chân hắn đi theo.
Kim loại bị hút mất khỏi đá khiến cho toàn bộ đá trên hang động vỡ vụn, khiến cho hang động này nhanh chóng sụp đổ Cổ Viêm cũng vì thế mà chìm sâu trong lớp đất.
Bên trong Thiên Sinh Linh Tinh, Cổ Viêm, Hắc Ma và Hoàng Viêm cùng nhau quan sát sự hình thành của một hành tinh kim loại mới.
Nhờ có sự giúp đỡ của Vĩnh Hằng Tinh mà hạt kim loại màu đen và màu vàng này đã tiến hóa thành thứ kim loại mới nhưng màu sắc không đổi, cũng giống như những nguyên tố trước hắn từng hấp thụ, cường độ năng lượng của chúng sẽ gia tăng theo cường độ năng lượng hắn sử dụng, hai kim loại này cũng vậy, hắn càng tiêu hao nhiều năng lượng thì độ cứng càng tăng lên so với lúc ban đầu rất nhiều lần không thua kém gì những kim loại hiếm có khác.
Hoàng Viêm, Hắc Ma hạt kim loại màu đen chính là sắt tinh khiết, vậy còn hạt kim loại màu vàng các ngươi có biết là gì không ?
Cổ Viêm ngẩng lên không trung nơi hành tinh kim loại đang dần được hình thành tò mò mở miệng hỏi.
Ta thì biết làm sao được, ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai, ngươi là người hiểu rõ thế giới ngoài kia hơn chúng ta mới đúng.
Hoàng Viêm khuôn mặt hài hước nhìn Cổ Viêm ngốc nghếch bật cười đáp lại.
Cổ Viêm hỏi Hoàng Viêm đúng là dư thừa, nghe tiểu tử này nói lại cảm thấy bản thân vô dụng có mỗi chuyện đơn giản như vậy cũng không biết.
Cổ Viêm ngươi cũng đừng buồn vì cái tên vô dụng Hoàng Viêm đó, ngươi động não suy nghĩ mà xem ngoài kia còn có thứ kim loại nào màu vàng thì sẽ biết ngay thôi.
Hắc Ma mở miệng chen lời vào nói.
Kim loại màu vàng không lẽ những hạt kim loại màu vàng này chỉ là những thỏi vàng ngoài kia, nếu thật là như vậy, sau này không phải ta muốn có bao nhiêu vàng cũng được sao.
Cổ Viêm nghĩ tới đây khuôn mặt lại rạng rỡ không giấu nổi sự sung sướng, sau này không những hắn có thể điều khiển được vàng theo ý muốn mà còn có thể tự tạo ra vàng đem đi bán, nếu có thể đem đi bán được thì chẳng phải hắn sẽ nên vô cùng giàu có hay sao.
Kim loại này có thể được Thiên Sinh Linh Tinh hút vào chắc chắn cũng là kim loại cơ bản nhất trong các loại kim loại giống như sắt, tiểu tử ngươi may mắn lắm lần này một lúc lấy được hai loại kim loại này chắc chắn sẽ có nhiều chỗ dùng đến. — QUẢNG CÁO —
Hoàng Viêm vỗ vai hắn cười tán thưởng nói.
Kim Thiên Sinh Linh Tinh, hành tinh được tạo bởi hai kim loại là sắt và vàng tinh khiết sau khi hình thành nằm trong tầng thứ nhất của hành tinh nguyên tố tự nhiên.
Hành tinh này có điểm vô cùng đặc biệt so với các hành tinh còn lại chính là có khả năng tự biến đổi màu sắc giống như một con tắc kè hoa lúc thì nó biến thành màu đen sau đó lại biến thành màu vàng biến đổi luân phiên nhau liên tục.
Vành đai của nó cũng đặc biệt không kém được tạo bởi khối kim loại khổng lồ như những tảng thiên thạch ngoài vũ trụ có thể tự đổi màu từ vàng sang đen từ đen sang vàng thay phiên nhau, ngoài ra thi thoảng chúng còn có thể tự biến đổi từ dạng rắn sang dạng lỏng, khi ở dạng lỏng chúng không khác gì một dòng nước khổng lồ bao quanh hành tinh, còn khi ở dạng rắn chúng lại tách nhau ra thành những tảng kim loại khổng lồ.
Để quan sát rõ hơn về hành tinh mới này, cả ba bọn họ quyết định tiến vào sâu trong hành tinh để tìm hiểu nó kĩ hơn.

Vừa bay tới vành đai của hành tinh đặt chân vào nó thì ngay lập tức vanh đai từ dạng lỏng chuyển về dạng rắn tạo thành những khối kim loại khổng lồ cho họ nhảy qua.
Tiến vào sâu hơn tại phía bên trong của hành tinh không có một gợn mây nào, cả hành tinh chỉ toàn là kim loại và kim loại đến những ngọn núi được tạo thành cũng được làm từ kim loại đang liên tục chuyển đổi màu sắc thuộc tính nguyên tố giống như toàn bộ hành tinh đang làm.
Chạm tay xuống đất ngoài cảm nhận được thuộc tính kim loại sắt, kim loại còn lại kia Cổ Viêm dám khẳng định nó chính là vàng chỉ có điều nó sáng và tinh khiết hơn so với mấy thỏi vàng bán trên tay, nếu mà đem đi bán chắc chắn sẽ có giá rất cao so với bán những thỏi vàng hiện có của hắn.
Chuyển màu liên tục như thế này thì làm sao mà ta có thể sờ tay vào vàng của ta được, dừng lại ngay cho ta.
Cổ Viêm phẫn nộ quát lớn ngay lập tức toàn bộ hành tinh đang chuyển từ vàng sang sắt bỗng dừng lại mà chuyển ngược lại sang vàng hết.
Giờ cả hành tinh đã là một khối vàng tinh khiết khổng lồ, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà Cổ Viêm không dấu nổi sự sung sướng chạy khắp nơi trên hành tinh lúc thì lấy tay ôm ngọn núi bằng vàng, lúc thì chạy đến nằm lăn dưới đất hôn lấy hôn để còn hơn cả hắn hôn phu nhân mình.
Không những vậy hắn còn tạo ra cả một đại dương bằng vàng rộng lớn mà bơi trong đó, cảm giác hạnh phúc này hắn chỉ ao ước không bao giờ kết thúc.
Đám Hoàng Viêm và Hắc Ma cũng chạy thử xuống bơi cùng hắn muốn tìm hiểu xem rốt cuộc vàng có gì đặc biệt mà làm hắn vui đến vậy, kết quả khi bơi làm cho họ thất vọng biển bằng vàng vừa nặng như dính với nhau như thể đang bơi trong một đồng bùn không thoải mái như bơi trong nước không có điểm nào làm họ cảm thấy thú vị hết.
Bơi chán trong biển vàng cuối cùng Cổ Viêm cũng chịu lên bờ, nằm bệt dưới nền đất bằng vàng miệng thì không ngừng tóp tép cười vì sung sướng hạnh phục.
Toẹt vời thật đấy, trong số các hành tinh ta từng tạo ra, hành tinh này đúng là thú vị nhất.
Cổ Viêm ngửa mặt lên trời vừa cười vừa nói.
Theo ta thấy đây là hành tinh vô dụng nhất trong các hành tinh, chả có gì vui ở đây cả. — QUẢNG CÁO —
Hoàng Viêm khuôn mặt có chút khó chịu mở miệng đáp lại.
Hắc Ma tâm trạng cũng chẳng mấy vui vẻ với cái hành tinh này nhưng so với Hoàng Viêm mặt cũng không quá khó coi như hắn trái lại có chút vui tươi chỉ đơn giản thấy bộ mặt khó chịu của Hoàng Viêm chính là niêm vui của hắn.
Hấp thụ thành công Kim Thiên Sinh Linh Nguyên Tố, không biết Thổ Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố thì sao nhỉ, không biết có thể hấp thụ được đất ngoài kia vào trong đây không.
Cổ Viêm mở miệng tự hỏi.
Thử là biết ngay thôi, ngươi nói làm ta cũng rất muốn biết một hành tinh toàn đất sẽ có điểm gì thú vị.
Hắc Ma tỏ vẻ hiếu kỳ mở miệng nó.
Thiên Sinh Linh Tinh hãy hút đất vào trong này cho ta đi.
Theo hiệu lệnh của Cổ Viêm truyền đi nhưng đáp lại Thiên Sinh Linh Tinh lại không có phản ứng gì có vẻ như nó đã từ chối lời kêu gọi của hắn.
Tại sao lại như vậy, tại sao Thiên Sinh Linh Tinh không nghe theo lời ta, không lẽ nói bị hỏng ở chỗ nào đó rồi sao ?
Cổ Viêm tỏ vẻ thất vọng nói.
Hỏng cái đầu ngươi đấy, chắc chắn là đất ở đây không thích hợp để cho nó hấp thụ, chỉ có thể đành đợi cơ hội khác hấp thụ nó sau thôi.

Hoàng Viêm nhíu mày khẽ trách mắng.
….
Ở bên ngoài kia, ngoài La Khinh Tuyết đang ở trên ngọn cây đang trông ngón sự xuất hiện của Cổ Viêm, thì đám Ngọc Nhi cũng tỏ vẻ trông ngóng không kém, đặc biệt là Ngọc Nhi nàng là ngươi lo lắng nhất, đã gần một canh giờ chưa thấy hắn xuất hiện không biết có chuyện gì tồi tệ xảy ra với hắn không nữa.
Tên Cổ Viêm này sao giờ vẫn chưa chui ra vậy, không lẽ hắn định ngủ trong đó thật hay sao ?
Thiên La Dạ Nguyệt đợi quá lâu mất hết kiên nhẫn tỏ vẻ bực bội nói.
Cũng có thể lắm, có khi ở dưới đó mồ yên mả đẹp rồi cũng nên.
— QUẢNG CÁO —
Dâm Đạo nở nụ cười xấu xa châm chọc nói.
Cuốn hắc thư dâm tiện kia, câm miệng lại cho ta, ta không cho phép ngươi, trù ẻo huynh ấy như vậy, huynh ấy mà có chuyện gì ngươi sẽ không xong với ta đâu.
Ngọc Nhi phẫn nộ quát lớn.
Ngươi là cái thá gì mà dám có ác ý với Dâm Đạo tiền bối, nghĩ lại Cổ Viêm đó mà chết một mình ngươi nuôi con sẽ khổ lắm đấy, chi bằng bây giờ phá cái thai đi cũng chưa muộn.
Thiên La Dạ Nguyệt miệng cười trêu trọc chen lời vào nói.
Đúng, đúng đấy nói về khả năng phá thai thì Dâm Đạo tiền bối ta đấy số hai không ai dám đứng thứ nhất cả, ngươi có thể yên tâm giao cho ta, đảm bảo sẽ nhanh gọn lẹ, ha ha.
Dâm Đạo khuôn mặt càng trở nên xấu xa hơn nhe răng cười châm chọc nàng nói.
Các ngươi !
Bị hai tên xấu xa này thi nhau trêu ghẹo trù ẻo nàng và Cổ Viêm khiến nàng càng thêm phẫn nộ hơn nhưng sức lực có hạn không thể đối đầu với bọn chúng, những lúc như này bản năng của nữ nhân khiến nàng cảm thấy yếu lòng như sắp khóc, Cổ Viêm mà có mệnh hệ gì nàng cũng không muốn sống nữa.
Uỳnh !
Ngọc Nhi đau khổ sắp rơi nước mắt thì đột nhiên lúc này từ phía dưới mặt đất một tiếng nổ lớn vang lên sau đó một thân ảnh chui lên khỏi mặt đất bay thẳng lên trời với tốc độ rất nhanh.
Thân ảnh này chính là Cổ Viêm, thấy phu quân mình vẫn bình an vô sự Ngọc Nhi ngẩn đầu nhìn lên trời theo phía hắn bay mà không giấu nổi sự vui sướng, mọi lo sợ trước kia của nàng đã hoàn toàn biến mất.
Dám trù ẻo lão tử chết hả ?
Cuốn sách hư đốn, đi chết đi cho ta.
Cổ Viêm lao xuống với tốc độ cực nhanh nhắm thắng vào cuốn hắc thư Dâm Đạo một cước sút thẳng nó bay lên trời xà mù tít tắp không thấy đâu, chỉ còn nghe thấy âm thanh oán trách hắn vang dội lại sau đó biến mất hoàn toàn.
Hừ, ngươi hỏi ta sao ta lại đá ngươi, bở vì ta chỉ nghe thấy có mình ngươi nói xấu ta như vậy đã đủ lý do để ta cho ngươi một bài học.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.