Chương trước
Chương sau
Thời gian trong thuyền không có việc gì làm, Cổ Viêm quyết định bế quan tu luyện tiếp hiện giờ hắn ở cảnh giới võ hoàng tam trọng so với trung đô thực lực còn quá yếu kém không thể lơ là được, với tốc độ của chiến thuyền ít nhất phải mất năm ngày mới đến nơi được .
Ngọc Nhi, ta cứ dùng đan dược để đề thăng cảnh giới liệu có ổn không, ta cảm thấy tu luyện mà không có công pháp, cảnh giới cao cũng không có tác dụng gì ?
Cổ Viêm vẻ mặt lo lắng nói.
Không vấn đề gì đâu, lúc trước còn đáng ngại nhưng nay thể chất huynh được Sinh Linh Chi Thủy gột rửa không những nhục thân được tăng cường ngay cả tốc độ hấp thụ đan được vô cùng nhanh, tốc độ đề thăng cảnh giới cũng tăng theo, dù sao cơ thể huynh không khác gì khôi lỗi chỉ cần có đủ năng lượng để sử dụng sức mạnh đến từ Thiên Sinh Linh Tinh cũng đủ để huynh áp chế được vô số cường giả cùng cấp rồi đó.
Ngọc Nhi giải thích.
Sức mạnh đến từ Thiên Sinh Linh Tinh ?
Ngoại trừ không được phép sử dụng sức mạnh không thời gian ra, thì những nguyên tố còn lại ta lại không tinh thông, mà sử dụng chúng lại tiêu tốn rất nhiều năng lượng.
Cổ Viêm lắc đầu thở dài.
Huynh nói là không thời gian, không lẽ là pháp tắc thời không, Thiên Sinh Linh Tinh lại còn có năng lực biến thái đến như vậy sao ?
Ngọc Nhi nghe vậy tỏ vẻ chấn kinh hỏi lại.
Mặc dù không hiểu cái gọi là pháp tắc trong vũ trụ này là thứ gì, nhưng muội đừng đánh đồng sức mạnh của Loạn Tinh Thời Không với thứ pháp tắc tầm thường đó, sức mạnh không thời gian của nó còn cao cấp hơn cái gọi pháp tắc gì đó rất nhiều, còn lợi hại đến đâu thì chỉ có thể sử dụng nó mới biết được.
Cổ Viêm đắc ý cười tự tin nói.
Ngọc Nhi nghe hắn nói cũng cảm thấy hưng phấn trong lòng, nàng rất hiếu kì muốn biết thứ sức mạnh không thời gian mà Cổ Viêm nói đến lợi hại đến mức nào, dù sao sức mạnh nguyên tố đế từ Thiên Sinh Linh Tinh nàng từng được chứng kiến qua, quả thực nó đem đến cho hắn rất nhiều sức mạnh kì dị vậy thì sức mạnh không thời gian này còn kì dị đến mức nào, Cổ Viêm vì không đủ năng lượng để sử dụng nó, nhưng một khi hắn thao túng được thời không thì hắn không khác gì là một vị thần.
Hư Linh Cung.
Đã rất lâu Cổ Viêm chưa quay trở lại đây, vừa mới bước vào cửa Hắc Ma, Hoàng Viêm vui vẻ chạy ra tiếp đón.
Ở ngoài đó chơi vui vậy sao, ta còn tưởng ngươi quên chúng ta rồi chứ !
Hắc Ma cười trêu đùa nói.
Ta để thân thể tự tu luyện, có thời gian rảnh nên mới vào đây chơi với các ngươi, ở ngoài kia có nhiều chuyện xảy ra quá.
Cổ Viêm gãi đầu cười nói.
Những chuyện ở ngoài kia ta đã trông thấy cả rồi, hiện giờ có lẽ đang trên đường đến trung đô chắc hẳn đó là một địa phương rất thú vị nên ngươi mới tới đó.
Hoàng Viêm cười nói.
Điều đó là đương nhiên, ta đến đó chính là muốn làm bá chủ một phương, ở mãi bắc đô cũng chán. — QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm mở miệng nói tiếp.
Ngươi mau gọi phu nhân của ngươi vào đi, ta có chuyện quan trọng cần nói với họ.
Hoảng Viêm sắc mặt nghiêm túc nói.
Nghe tiểu tử này nói vậy Cổ Viêm bỗng nhiên có chút tò mò, không biết chuyện bí mật gì mà hắn phải úp úp mở mở, không do dự hắn liền truyền âm gọi cho Ngọc Nhi vào bên trong Thiên Sinh Linh Tinh.
Không lâu sau đó, khi nhận được tin từ Cổ Viêm, Ngọc Nhi ở ngoài đang nấu ăn cho bữa tối gấp gáp vào trong Thiên Sinh Linh Tinh tại Hư Linh Cung vẻ mặt ngạc nhiên hiếu kỳ không biết chuyện gì xảy ra.
Hiện giờ hai người Cổ Viêm, Ngọc Nhi một bên bàn, bên còn lại là Hắc Ma, Hoàng Viêm sắc mặt nghiêm trọng nhìn ba người họ.
Hoàng Viêm rốt cuộc có chuyện xảy ra, mau nói đi.
Ngọc Nhi giục nói.
Haiz !, không giấu gì các ngươi, theo suy đoán của ta con các ngươi sinh ra sẽ không thể sống được, nó sẽ chết khi mới chào đời cho nên các người cũng đừng phí sức mà đẻ chúng ra làm gì.
Hoàng Viêm than thở nói.
Sao ….sao …sao có thể thế được, tại sao con ta sinh ra sẽ phải chết, ngươi nói rõ đi.
Ngọc Nhi mặt biến sắc lo sợ gấp gáp hỏi hắn.
Bạch Linh bên cạnh tâm trạng không tốt hơn, đây là tin xấu nhất mà nàng từng nghe, nghĩ đến con mình sẽ chết nàng đau khổ nghẹn ngào nước mắt không thiết sống trên cõi đời này nữa.
Thực ra lý do con các ngươi sinh ra sẽ phải chết chính là do lỗi của Cổ Viêm và ngươi, con cái sinh ra không chỉ là kết tinh máu thịt của phụ thân và mẫu thân chúng mà còn cả linh hồn của họ mà Cổ Viêm và ngươi đều không có linh hồn, muốn sinh con nhất định phải là kết tinh linh hồn của hai người nếu không sinh ra cũng chỉ là cái xác không hồn.
Hắc Ma lên tiếng thẳng thắn giải thích.
Nói như vậy vì ta và Ngọc Nhi không phải là con người nên không có cách nào có con được đúng không ?
Cổ Viêm sắc mặt trở nên nặng lề mở miệng lên tiếng hỏi.
Hắc Ma nói không sai, các người định sẵn không thể có con được.
Hoàng Viêm lên tiếng khẳng định lại.
Ngọc Nhi nghe thấy lời hắn nói, đau khổ tột cùng nhất thời không chịu đựng được cú sốc này ngất tại chỗ hai hốc mắt ướt đẫm giọt lệ đau thương.
Bên trong căn phòng nhỏ nơi ba người đang ở, Cổ Viêm sắc mặt nhợt nhạt hiện rõ nằm trên giường, Ngọc Nhi bên cạnh giống như người mất hồn, cả hai người lúc này tâm trạng đều vô cùng buồn bã không có con với họ là một nỗi mất mát vô cùng lớn.
Sẽ có cách mà, muội yên tâm đi ta sẽ tìm cách để con chúng ta mạnh khỏe sinh ra trên thế giới này. — QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm từ phía sau luồn tay ôm lấy eo nàng, khẽ chấn an.
Còn có cách nào khác sao, Hoàng Viêm và Hắc Ma nói vậy rồi, thì còn hi vọng gì nữa.
Ngọc Nhi buồn bã đáp.
Thực ra vẫn còn có một khả năng khác vẫn có thể xảy ra nhưng có điều ta chưa thể nắm chắc tỉ lệ thành công được.
Huynh nói vậy là có ý gì, muội không hiểu.
Không có linh hồn thì đã sao, ta có thể tạo ra một thực thể khác từ bản thể hai người chúng ta như vậy có được tính là linh hồn giống như con người không ?
Cổ Viêm mỉm cười giải thích tiếp.
Thực thể khác, ý huynh là …
Ngọc Nhi nghe vậy vội liên tưởng đến bản thể của mình là một khối quang cầu lửa màu đỏ còn có của Cổ Viêm chắc cũng giống như nàng, nếu làm như hắn nói chẳng phải con hai người sinh ra vừa có cơ thể vừa có linh hồn.
Viêm ca, huynh nói thật chứ muội vẫn còn cơ hội sao ?
Ngọc Nhi xúc động tới phát khóc chạy tới nắm tay hắn mừng rỡ hỏi lại.
Đương nhiên chỉ là đám Hoàng Viêm không nghĩ tới mà thôi, còn ta thông minh hơn chúng sao lại không làm được.
Cổ Viêm tự tin cười nói nói.
Tạm thời chuyện này rất hệ trọng, ta còn phải hỏi ý kiến của Hắc Ma và Hoàng Viêm sau đó mới quyết định, hiện giờ các ngươi đi chỗ khác đi, ta tạm thời không muốn nhìn thấy mặt hai ngươi.
Tại Hư Linh Cung.
Sau khi Ngọc Nhi kể lại toàn bộ sự việc mà Cổ Viêm đã nói cho bọn họ nghe cả hai người trâm ngâm rất lâu sau đó Hoàng Viêm mở miệng trước.
Ý kiến của Cổ Viêm nói ta bản thân cũng không nghĩ ra nhưng đích thực có thể làm được nhưng để kết tinh được giữa hai người chỉ thế thôi chưa đủ mà còn dựa vào nơi đó để nuôi dưỡng thêm không chừng có khả năng.
Đó là nơi nào vậy, tại sao ta lại không biết đến.
Ngọc Nhi tò mò hỏi.
Ngọc Nhi ngươi còn nhớ lần đầu vào Hư Linh Cung, sau đó Cổ Viêm đã dẫn ngươi đến nơi nào không.
Hắc Ma mỉm cười nói. — QUẢNG CÁO —
Không lẽ là nơi đó !
Ngọc Nhi giật mình vội hỏi lại.
Chính xác nếu muốn thành công dựa vào hai người chưa đủ, còn phải dựa vào nó mới làm được.
Hoàng Viêm gật đầu đáp lại.
Nơi đó chính là ….
Ngọc Nhi đang định nói thì Hắc Ma chen lời vào nói thẳng .
Nơi đó là trung tâm của thiên sinh linh tinh , ngoại trừ chúng ta và Ngọc Nhi có thể bước vào, những kẻ khác xâm phạm hóa thành tro bụi.
Chuyện này ta không thể quyết định thay ngươi được dù sao ngươi cũng là thê tử của Cổ Viêm, ta nghĩ ngươi nên hỏi hắn trước thì hơn.
…….
Đã hai ngày trôi qua Cổ Viêm vẫn tiếp tục bế quan không ngó ngàng gì đến Ngọc Nhi mặc cho nàng có bày trò gì cũng không có cách gì lay chuyển hắn khiến trong lòng càng thêm lo lắng về đứa con tương lai của mình.
Viêm ca, huynh rốt cuộc có một chút trách nhiệm nào với muội và con không vậy, muội phải làm sao thì huynh mới chịu cùng muội tiến vào nơi đó.
Ngọc Nhi khuôn mặt đáng yêu nắm tay hắn nũng nịu nói.
Không phải ta không muốn nhưng hiện tại thì không được, muội cho ta thêm chút thời gian để ta tìm hiểu kĩ về nó được chứ.
Cổ Viêm vuốt ve gò má của nàng an ủi nói.
Vậy rốt cuộc huynh muốn đợi đến khi nào đây, cái bụng của muội càng lúc càng to lên đến lúc đó huynh phải tính sao.
Ngọc Nhi tỏ vẻ khó chịu, làu bàu đáp lại.
Ba tháng, cho ta thời gian ba tháng ta sẽ cho muội một câu trả lời thích đáng.
Vậy lần này muội sẽ nghe theo huynh, nhưng sau ba tháng nếu huynh không đưa ra quyết định được, muội sẽ thay huynh quyết định, đến lúc đó huynh không được từ chối đâu đấy.
Ngọc Nhi đã nói như vậy, Cổ Viêm cũng chỉ đành gật đầu nghe theo, trung tâm của Thiên Sinh Linh Tinh là một nơi vô cùng thần bí tuy bình thường không tổn hại gì đến hắn và nàng nhưng chuyện tạo ra đứa con của họ trong không gian đó trước nay chưa từng có ngộ nhỡ xảy ra phản ứng bất thường hậu quả không thể lường trước được.
Về chuyện này Cổ Viêm ở thế giới bên ngoài không tiện hành động chỉ có thể nhờ Hoàng Viêm và Hắc Ma điều tra tại nơi đó, hi vọng trong thời gian ba tháng này sẽ sớm có kết quả, là họa hay phúc còn chưa biết được, nhưng nếu được lựa chọn hắn muốn được cùng nàng bình an vô sự sinh con.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.