Khốn khiếp lão tặc nhân, có gan thì mau giết ta đi, đừng hạ nhục ta. Bốp ! Ả tiện nhân, rơi vào tay chúng ta rồi còn cứng miệng, cứ ở yên đấy cho ta, bằng không ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết. Long Mặc tức giận vung tay cho nàng một cái bạt tai quát. Ha ha, không hổ là con trai của Long Uy có vài phần khí chất của phụ thân ngươi năm đó, đứng trước mĩ nhân không động lòng, như vậy mới ra dáng nam nhân làm đại sự. Long Tại Thiên vỗ vai Long Mặc bật cười tán thưởng. Đại trưởng lão nói gì vậy, ta dù sao cũng đã qua cái tuổi thiếu niên trai tráng, sao còn hứng thú với nữ nhân nữa. Nhưng có điều, nữ nhân ít nhất tuổi thọ cũng trên ngàn năm, nhưng dung mạo vẫn là thiếu nữ mười tám, nếu có thể thuần phục ả ta, đem ả ta gả cho Tỉnh nhi lại là chuyện tốt. Với thể chất thiên phú của ả, nếu có thể phát triển đời sau long tộc chỉ có lợi không có hại. Long Tỉnh ư ? Tiểu tử đó cũng là một thiên tài tu luyện, trong đám huynh thiên tư của hắn là cao nhất, còn trẻ như vậy mà đã đạt đến yêu hoàng thất giai, cách yêu thánh không còn xa, tặng ả nữ nhân này cho hắn cũng là một chuyện tốt. Đợi sau khi quay về tộc ta thi triển trận pháp hút hết tu vi của ả, phân phát cho mọi người thì sẽ đem thân thể ả tặng cho tiểu tử đó, dù sao ngày sinh thần của hắn sắp đến rồi, tặng món quà này cho hắn, hắn không vui mới lạ. Đại ca, thật sự có thể hút tu vi của ả phân phát cho mọi người ? Long Nhiếp kinh ngạc nhìn lão đại hỏi. Đương nhiên là được, đây lả trận pháp thời thượng cổ, trước đây khi lão phu đi du ngoạn đại lục vô tình có được, sau khi hút tu vi của ả nữ nhân này, không những ta có thể đột phá yêu tổ, mà các ngươi cũng hưởng lợi không ít đâu, ha ha. Vậy chăm sự nhờ vào đại ca rồi. Long Nhiếp, Long Sát, Long Vấn, Long Ảnh cùng Long Mặc nghe thấy vậy đồng thanh chắp tay kính lễ, đắc lão nhân. Khốn khiếp, đám xấu xa các ngươi, các ngươi nghĩ các ngươi có bản lãnh làm nhục ta được sao, ta hiện giờ đã là nữ nhân của hắn, các ngươi dám động đến ta, thì hãy chuẩn bị tinh thần, đón chờ cơn thịnh nộ của hắn đi. Ả tiện nhân, nghe nói cả đời chỉ biết tu luyện, làm gì có nam nhân nào ngươi để ý, ngươi tưởng nói vậy có thể hù dọa được bọn ta sao ? Ta không tin trên đời này còn có ai có đủ sức uy hiếp bọn ta. Long Tại Thiên cau mày nhìn nàng quát. Ngươi chắc không, đúng là ếch ngồi đáy giếng, các ngươi đắc tội với hắn rồi, Sau hôm nay làm gì còn long tộc nữa sao có thể gọi là địa bàn long tộc được. sớm muộn gì tộc các ngươi sẽ bị tiêu diệt trong tay hắn thôi, ha ha. Bạch Linh ngẩn đầu ngạo nghễ cười lớn, tiếng cười của nàng khiến cho mấy lão già long tộc có phần e sợ, tính cách của nữ nhân bọn họ đâu phải một hai ngày mới quen, người có thể khiến nữ nhân này dựa dẫm thực lực chắc hẳn còn vượt qua tất cả sinh linh đại lục. Đại ca, có phải huynh biết thông tin gì về nam nhân cường đại, mà nữ nhân này nói tới không ? Long Nhiếp vẻ mặt thấp thỏm có phần lo sợ mở miệng hỏi. Trong Phục Long Đại Lục này, lão phu không lo sợ bất kỳ ai, trừ duy nhất một người, người này tuyệt đối chúng ta không thể động chạm vào được nếu không đừng nói là Thiên Long Băng Yêu Tộc, ngay cả Băng Vực Yêu Đảo chỉ cần hắn muốn có thể dễ dàng san bằng. Long Tại Thiên sắc mặt nghiêm trọng mở miệng đáp. Rốt cuộc là ai mà đại trưởng lão lo sợ đến vậy. Long Mặc tâm trạng có chút bất an mở miệng hỏi. Haiz ! Các ngươi còn nhớ chuyện ba tháng trước không, trong Phục Long Đại Lục xuất hiện một cường giả cưỡi thượng cổ hải thú cấp bậc yêu tổ ngao du thiên hạ, một tay chấn nhiếp Qủy Xâm La Hải thuộc ma tộc. Các ngươi đoán xem, người có bản lãnh đó rốt cuộc là ai. Không lẽ ý của huynh là tên ác ma đó. Hắn thật sự sống lại rồi sao. Long Nhiếp toàn thân đổ mồ hôi hột kinh sợ run rẩy nói. Ngoài hắn ra còn ai, có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy được, có điều thời gian gần đây không thấy tin tức hắn xuất hiện trên đại lục, không biết hắn rời khỏi đại lục chưa. Nếu rời rồi, thì đây là chuyện vui nhất mà cả đại lục này muốn nghe, còn nếu như hắn còn ở lại thì đây chính là một cơn ác mộng vô cùng khủng khiếp. Long Tại Thiên thở dài lắc đầu nói. Không lẽ kẻ chưởng lão muốn nói đến chính là …. Long Mặc nói đây tim đập thình thịch vì quá kinh sợ, hắn sợ đến nỗi đến cái tên cũng không dám nhắc tới. Ha ha, xem đám các ngươi kia, sợ đến cả xanh mặt, chỉ cần nghe đến tên của hắn đã sợ hãi đến vậy rồi, nếu đứng trước mặt hắn thì sao đây, chẳng lẽ giống như mấy đứa con nít nhìn thấy quỷ mà đái ra quần sao ? Các ngươi cũng không cần phải đoán già đoán non nữa, nam nhân ta nhắc đến chính là. Ác ma Cổ Viêm mà các ngươi hằng đêm lo sợ, ta là nữ nhân của hắn các ngươi động đến ta, thì xác định tộc các ngươi không sống nổi bao lâu nữa đâu, ha ha. Cổ Viêm … Ác ma Cổ Viêm là hắn sao, hắn thật sự sắp đến đây sao ? Lúc này Long Tại Thiên sắc mặt trắng bệch không một tia máu, rơi vào tình trạng khủng hoảng tâm lý, khó khăn lắm, lão mới tu luyện đến nửa bước yêu tổ, chỉ còn các vài bước nữa thôi là có thể thoát khỏi đại lục, nếu bây giờ mà đụng chạm với tên quái vật này thì mọi công sức tu luyện mấy ngàn năm nay coi như tan thành mây khói, không những mạng bản thân lão còn khó giữ, ngay cả đồng tộc cũng bị tiêu diệt sạch. Đại chưởng lão đừng nghe ả nữ nhân này nói, rõ ràng ả ta chỉ đang lợi uy danh tên ác ma đó để hù dọa chúng ta mà thôi. Ngài nghĩ thử mà xem với địa vị của hắn làm sao có thể để mắt đến một ả yêu nữ sống mấy ngàn năm như ả. Long Mặc nhíu mày vội vã chấn an. Mặc nhi, ngươi nói đúng, xém chút nữa ta đã trúng tâm kế của ả, ả nữ nhân này đúng là xảo quyệt, chuyện cấp bách bây giờ là phải lấy được tu vi của ả để đột phá yêu tổ cảnh, thì chúng ta mới có thể có cơ hội sống dưới nanh vuốt của hắn. Ầm …. ầm …. ầm. Trong khi đám người này đang tìm cách đối phó với Cổ Viêm, thì cánh cửa của tỏa yêu tháp đã mở ra. Phía bên trong ào ạt vô số năng lượng cương giả yêu tộc bay ra ngoài, trong số đó bốn thuộc hạ trung thành của nàng lần lượt là Hứa Đình Thiên( yêu đế bát giai),Bạch Thiểm(yêu đế thất giai),Hạ Nguyệt Nhi( yêu đế lục giai),Quân Hùng( yêu đế thất giai). Phía sau hàng trăm cường giả yêu tộc bao vây xung quanh cảnh giới thấp nhất cũng là yêu hoàng cường giả nhất giai. Hứa Đình Thiên ! Tên dị chủng long tộc này không phải chính năm đó phụ thân ta Long Du Ngọc đã đánh chết hắn rồi sao, làm thế nào hắn còn sống. Những chuyện trước mắt Long Tại Thiên khiến lão không thể nào hiểu được, trước tiên là Bạch Linh nay lại còn có đám thuộc hạ của ả, tất cả rõ ràng đã chết cách đây nhưng hiện tại sống sờ sờ trước mặt lão. Không lẽ lại chính là do cái tòa tháp đó, lại có thể hồi sinh người chết, nếu thật sự là như vậy, đây chắc hẳn là một kỳ bảo vô cùng hiếm có. Đại ca, lúc này huynh làm gì mà ngây người ra vậy, đại địch trước mắt, chúng ta nên tìm cách giải quyết trước thì hơn. Lão nhị Long Nhiếp thấy lão đại sững người lại vội chen lời vào nói. Không có gì, chắc là lão phu suy nghĩ quá nhiều. Long Tại Thiên lão cẩu, mau thả Bạch Linh tỷ ra, bằng không hôm nay chúng ta sẽ san bằng cái Thiên Long Băng Yêu Tộc các ngươi. Hứa Đình Thiên thấy Bạch Linh bị bắt phẫn nộ chỉ tay thẳng vào mặt hắn quát. Hứa Đình Thiên à không phải gọi là Long Đình mới đúng, tên nghịch đồ nhà ngươi lại dám phản bội long tộc, làm tay sai cho đám Băng Hồ Yêu Tộc. Ngươi không thấy xấu hổ với bản thân mình sao, còn không mau khoanh tay chịu trói, cùng chúng ta quay về long tộc thỉnh tội. Long Đình ? Ta sớm đã không còn quan hệ gi với long tộc các ngươi, năm ta ba tuổi chỉ vì ta mang dòng máu dị chủng mà long tộc các ngươi đuổi giết cả nhà ta, bức chết phụ thân mẫu thân ta, nếu không có Bạch Linh tỷ ra tay cứu giúp ta sớm đã mất mạng dưới tay long tộc các ngươi. Hôm nay nếu các ngươi không thả tỷ ấy ra, chúng ta quyết san bằng cả cái Thiên Long Băng Yêu Tộc các ngươi. Lời Đình Thiên vừa nói, khiến cho sĩ khí hằng trăm cường giả của Thiên Hồ Yêu Tộc phút chốc tăng lên, đã lâu lắm rồi họ không được có cái cảm hăng máu đến vậy, trong thâm tâm họ lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất. Chỉ cần cứu được nữ vương bọn họ, cho dù phải đổ máu lần nữa cũng đáng. Ha ha, tiểu tử thối, nói thì hay lắm, chỉ dựa vào một đám tạp nham các ngươi mà đòi san bằng tộc ta, thật đúng là mơ mộ viển vông. Nếu hôm nay các ngươi đã muốn chết đến vậy, vậy lão phu sẽ chiều theo ý của các ngươi. Long Tại Thiên lúc này nở một nụ cười quỷ dị tràn ngập hung khí, toàn thân lão ta lúc này là một cỗ năng lượng hủy diệt, gây ra trời đất thiên địa dị tượng, mây đen ầm ầm kéo đến, sấm sét như những con cự mãng đang gào thét giữa bầu trời. Cả thân thể lão phát ra ánh sáng chói mắt, chớp mắt biến thành một con cự long dài trăm mét, toàn thân lân giáp lấp lánh như pha lê phản phất ánh sáng kim sắc. Loại sức mạnh này khiến cho tất cả chúng nhân quanh đây đều cảm thấy khó thở, toàn thân nặng nề như bị một sức mạnh vô hình nào đó áp bức. Dưới hình thái bản thể Băng Long Hoàng của lão, Bạch Linh không thể không thừa nhận thực lực của lão hiện giờ đã đạt đến cấp bậc yêu tổ, tuy chỉ phát động trong thời gian ngắn nhưng đã đủ sức áp chế hết thảy chúng nhân tại đây, cho dù nàng có hóa thành bản thể cũng không phải đối thủ của lão. Hứa Đình Thiên thấy cảnh tượng trước mắt cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, toàn thân phát ra hắc quang mang năng lượng hủy diệt, chớp mắt biến thành một con cự sắc hắc long, thân dài trăm mét không hề thu kém long hoàng, cả người hắn bao phủ một lớp vảy màu đen tuyền, giữa những lớp vảy xuất hiện ngọn lửa màu lam sắc mang hàn khí chí cực khiến cho không gian gần đó như bị đông cứng lại. Hai con cự long đằm đằm sát khí nhìn nhau, điên cuồng bay lên không trung lao tới công kích nhau, sau đám mây đen hai cự long này giao đấu, chúng nhân phía dưới chỉ còn nghe thấy sấm sét rền vàng, cùng vô số làn sóng xung kích hủy diệt lan tỏa trong không trung, cho dù yêu đế cường giả gần đó cũng không dám ngang nhiên dùng nhục thân để chống đỡ, nếu không sẽ bị trọng thương dẫn đến thổ huyết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]