Nhìn vào trận pháp bên trong Trấn Ma Tháp, Lam Hải có thể phán đoán ra được người luyện ra pháp bảo này ít nhất cũng phải đạt đến cấp bậc đại tôn sư tương ứng với hư thần cảnh đến luân hồi cảnh.
Đối với cấp bậc thần thú như Lam Hải muốn phá nó thông thường sẽ gặp chút rắc rối, nhưng hiện tại hắn đã có thể mượn sức mạnh của Thủy Thiên Sinh Linh Tinh quỷ dị, vừa hay có thể dùng nó để thử phá trận.
Bên trong Trấn Ma Tháp, ngũ hành nguyên tố thay đổi lúc nóng như lửa đột, lúc lạnh như băng, lúc thì ngập trong biển nước, bão cát … nếu không phải có lá chắn nước của Lam Hải bảo vệ e rằng Ngân Dĩnh đã sớm bị trận pháp luyện hóa đến mạng cũng không còn.
Bên ngoài Thanh Trúc vì điều khiển pháp bảo mà tốn không ít năng lượng, nhưng nếu có thể luyện hóa thành công hai cường giả yêu tộc này thành đan thì sẽ thu về rất nhiều lợi ích.
Bạch Linh tiếp tục đánh nhau với Vân Nham bất phân thắng bại, thủ đoạn của võ thần cảnh nhân tộc quá nhiều, hết võ hồn, đến công pháp thiên giai, muốn đánh thắng quả thực vô cùng khó khăn nhiều nhất cũng chỉ có thể cầm chân cho đến khi Lam Hải thoát ra ngoài.
Bên trong Trấn Ma Tháp, Lam Hải mượn sức mạnh nguyên tố nước của Thủy Thiên Sinh Linh Tinh ngưng tụ ra một thanh đao bằng nước vô cùng sắc bén, một đao chém ra lập tức cắt tòa tháp này thành đôi, ngay cả pháp trận bên trong đều bị hủy diệt.
Bên ngoài Trấn Ma Tháp bị hủy dễ dàng khiến cho Thanh Trúc trọng thương dẫn đến thổ huyết.
Ngân Dĩnh vì là võ đế cảnh không thể thở được ngoài khí quyển, lập tức được Lam Hải dùng lá chắn bao bọc bảo vệ nàng ta giúp nàng ta có thể hít thở bình thường quan sát trận chiến.
Đối với sức mạnh của Thủy Thiên Sinh Linh Tinh, Lam Hải vô cùng phấn khích, lúc này đây không những hắn có thể điều khiển nước tùy theo ý muốn của mình mà còn cảm nhận được một loại lãnh vực đặc biệt, chỉ cần trong phạm vi một ngàn mét có thể điều khiển bất kì loại chất lỏng nào mà mình muốn, thậm chí là dòng máu bên trong cơ thể đối phương miễn sao tu vi của kẻ đó thấp hơn hắn là được.
Thấy Thanh Trúc bị trọng thương, Vân Nham phẫn nộ lao tới phía Lam Hải, Vô Cực Chân Kiếm trong tay phát động hồn kĩ thứ chín Vô Cực Thiên Canh Trảm, liên tục chém ra mười đạo trảm kiếm khí kim sắc hình bán nguyệt mang năng lượng hủy thiên diệt địa cắt đứt không gian tấn công về phía Lam Hải.
Lam Hải thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng né kiếm khí của hắn, những trảm kiếm khí chém không trúng lần lượt đánh vào những tảng thiên thạch trong tinh không biến chúng thành bột vụn.
Lam Hải không thể không thừa nhận sức mạnh của đòn công kích này của Vân Nham đã vượt xa so với cường giả đồng cấp, thiên phú của hắn đúng là không tệ chút nào, tương lai ở thiên giới xưng bá ở một địa phương nào đó không phải chuyện không thể.
Tiếc là hắn lại là cục đá ngáng đường dẫn đến vinh quang của Cổ Viêm sau này nên hôm nay nhất định hắn phải chết.
Đáng ghét, bất kể ngươi là ai, lợi hại đến đâu chỉ cần động vào một sợi tóc của Thanh Trúc ta sẽ liều mạng bồi tiếp đến cùng.
Hồn kĩ thứ mười, Vô Cực Phá Thiên.— QUẢNG CÁO —
Đây là hồn kĩ do Vân Nham tự sáng tạo ra khi đạt đến võ thần cảnh, kết hợp với Hóa Linh Ngự Hồn bạo phát sức mạnh khổng lồ, tạo ra một cự kiếm khổng lồ dài cả ngàn mét phát sáng chói lóa trong tinh không trước mắt cự kiếm này Lam Hải nhỏ bé không khác gì con kiến.
Đối với một kiếm này Bạch Linh đứng từ xa cũng phải khiếp sợ, nếu đổi lại là nàng dùng có dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng không ngăn cản nổi một kiếm của hắn, vốn cứ tưởng lôi tịch luyện thể đã lợi hại lắm rồi nào ngờ gặp phải tên cường giả võ thần nhân tộc này mới biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn, lúc này nàng tự hỏi không biết Lam Hải làm cách nào có thể đỡ được một kiếm này đây.
Cùng lúc này Thanh Trúc đang bị thương vẫn gắng gượng phát động hồn kĩ thứ mười của mình có tên Vận Mệnh Đồng Tâm.
Khả năng của hồn kĩ này chính là trong vòng nửa canh giờ giúp cho nàng ta có thể giao phó toàn bộ sức mạnh tu vi, tuổi thọ cho người mà nàng ta lựa chọn khiến cho sức mạnh của người đó thăng tiến lên gấp nhiều lần, hậu quả duy nhất mà nó để lại chính là trong thời gian hiệu quả phát động người mà nàng ta lựa chọn nếu bị thương hoặc chết thì kết cục của nàng cũng sẽ tương tự với kẻ đó.
Ngoài ra khi khởi động hồn kỹ này nàng nhận được một lá chắn vô cùng kiên cố có thể ngăn chặn chín lần tấn công mạnh nhất của cường giả đồng cấp.
Vân Nham sau khi được nàng ta chúc phúc tu vi nhảy vọt, từ võ thần cảnh tam trọng đã đột phá lên cửu trọng sức mạnh bạo phát ra so với lúc trước lại càng thêm khủng bố.
Lam Hải cũng khá bất ngờ với loại chiêu thức này của Thanh Trúc, ở thiên giới từ trước đến giờ chưa từng có sự tồn tại về võ hồn, mà cũng chỉ có tinh vực nơi hắn đang đứng nhân loại mới có loại năng lực kì dị này.
Trước đây Lam Hải từng đọc qua sách cổ, có nói đến cường giả cấp độ Đại Đế Thiên Chủ có thể nắm giữ sức mạnh trời đất, có thể tự sáng tạo ra quy tắc riêng của mình đem nó vào một tinh vực nào đó mà mình thích.
Ở trong tinh vực đó, mọi sinh mệnh đều phải tuân thủ theo quy tắc đó, bao gồm cả hệ thống tu luyện, công pháp, trận pháp …, thật tò mò không biết vị đại đế thiên chủ đó là ai mà có thể sáng tạo ra hệ thống tu luyện võ hồn đặc biệt cho tinh vực này.
Với khả năng bổ sung sức mạnh cho đối phương của Thanh Trúc mà khoảng cách tu vi giữa Vân Nham và Lam Hải được rút ngắn đi không ít.
Với sự giúp đỡ của Thanh Trúc, Vân Nham phát động toàn bộ sức mạnh của mình vào một kiếm chém ra một loại công kích hủy thiên diệt địa về phía Lam Hải.
Đứng trước loại công kích lợi hại như vậy, Lam Hải tâm thế rất bình thản không một chút lo sợ, bàn tay phát động năng lượng truyền vào trong thanh đao nước khiến cho đao nước bành trướng kích thước khổng lồ đến cả ngàn mét không thu kém gì đạo kiếm khí kia.
Một đao chém ra mang sức mạnh hủy diệt cùng lúc va chạm với đạo kiếm khí khổng lồ kia trực tiếp phá nát đạo kiếm khí một cách dễ dàng khiến cho Vân Nham thổ huyết thân thể văng ra xa hàng trăm mét.
Sức mạnh của Thủy Thiên Sinh Linh Tinh quả thật đáng sợ, Lam Hải mới chỉ tiếp cận một phần rất nhỏ sức mạnh của nó mà đã có sức phá hoại tới mức này, thật không dám tưởng tượng nếu vận dụng toàn bộ sức mạnh sẽ khủng khiếp tới mức độ nào.
— QUẢNG CÁO —
Cũng chính lúc Vân Nham bị thương, Thanh Trúc vì hồn kĩ thứ chín này của mình phản phệ mà thổ huyết trọng thương theo.
Thanh Trúc muội không sao đấy chứ, mau dừng lại hồn kĩ này đi, ta không muốn muội bị thương vì ta nữa.
Vân Nham vì quá lo lắng cho sức khỏe của nàng mở miệng ra lệnh nói.
Ta không sao, huynh không cần lo cho ta, một khi ta phát động hiệu quả này thì đã suy nghĩ đến trường hợp xấu nhất rồi, chẳng phải hồn kĩ này ta tạo ra là vì huynh sao, nếu huynh chết ta sống trên đời này có ý nghĩa gì nữa.
Thanh Trúc lấy tay áo lau vệt máu trên miệng mỉm cười đáp.
Nhìn thấy nàng cười trong đau đớn mà Vân Nham cảm thấy bất lực vì bản thân mình, ở đại lục hắn đã được xem là sự tồn tại vô địch thiên hạ nhưng cũng chỉ là con cá trong một cái ao nhỏ khi ra biển lớn mới thấy mạnh nhỏ bé yếu đuối tới mức nào, lúc này hắn chỉ ước gì bản thân có thể mạnh mẽ hơn nữa để có thể bảo vệ được người mình yêu.
Ha ha, thật là một câu chuyện cảm động, nếu đôi uyên ương các ngươi đã muốn cùng chết với nhau như vậy, thì ta thành toàn cho các ngươi.
Vì các ngươi là cục đá ngáng đường dẫn đến vinh quang của chủ nhân ta sau này nên ta không còn các nào khác chính là lấy mạng các ngươi, nhưng vì nể phục tình cảm chân thành hai ngươi dành cho nhau ta sẽ cho các ngươi chết một cách nhẹ nhàng nhất có thể.
Lam Hải bật cười nói.
Chủ nhân, ngươi luôn miệng nhắc đến chủ nhân, có phải lúc này nên cho ta biết kẻ đứng sau sai khiến ngươi là ai rồi phải không, để ta còn chết có thể nhắm mắt.
Vân Nham mở miệng tra hỏi nói.
Tên của chủ nhân ta mà các ngươi còn không biết, vậy mà cũng tự xưng là kẻ mạnh nhất đại lục, bởi vậy mới nói các ngươi chết cũng đâu có oan.
Lam Hải tỏ vẻ khó chịu đáp lại.
Nghe Lam Hải nói đến đây Vân Nham và Thanh Trúc đột nhiên nghĩ đến tên một người, mà một lần nghe đến tên của kẻ này trong lòng họ bỗng xuất hiện một nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có khiến họ ám ảnh từ ngày này qua ngày khác.
Ngay cả khi Vân Dương sau khi lên thiên giới có thời gian quay trở lại đại lục cũng không dám bén mảng đến khu vực hắn sống, một cánh tay hắn làm đứt mà Vân Dương có dùng thiên tài địa bảo cũng không cách nào khôi phục lại được để lại cho tên võ thần một thời này nỗi sợ hãi mỗi khi nhắc đến.— QUẢNG CÁO —
Trước khi Vân Dương quay trở lại thiên giới đã từng nhắc đi nhắc lại dặn dò hậu nhân, tuyệt đối không được có bất kì đụng chạm gì với tên quái vật này nếu không hậu quả tự chịu.
Ha ha, ta thật là ngu ngốc mà, đáng ra ta phải nhận ra sớm, vị thượng cổ yêu tổ mà cách đây không lâu Cổ Viêm ác ma từng giải phóng chính là ngươi mới đúng, không ngờ yêu tộc như ngươi cao ngạo vậy mà cúi đầu trước một tên ma tộc rác rưởi như hắn.
Vân Nham ngẩn đầu cười một cách điên cuồng nói.
Dám nói chủ nhân ta là rác rưởi, vậy ta cũng phải nên suy nghĩ lại có nên cho các ngươi chết toàn thây hay không đã.
Lam Hải thái độ vô cùng phẫn nộ nói.
Ngân Dĩnh thấy biểu cảm của Lam Hải vô cùng đáng sợ mà lạnh sống lưng, Vân Nham kia đã thành công chọc tức được lão quái vật này thì hậu quả tự đi mà gánh lấy.
Đã đắc tội với tên ác ma Cổ Viêm đó rồi thì ta chưa từng nghĩ bản thân sẽ được sống, cùng lắm thì liều mạng với ngươi đến cùng.
Vân Nham nhíu mày mạnh miệng quát lại.
Thanh Trúc tiếng đến lại gần hắn gật đầu đồng ý với hắn, lời hắn nói không sai chút nào nếu có chết thì nàng cũng phải chết cùng hắn, nếu đã không thể chạy thoát thì chỉ có thể liều mạng với lão quái vật này chứ không chịu nhục mà khuất phục.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]