Edit: Hana
Beta: Heloaphr
**********
Thật không dễ gì mới nhặt được chiếc điện thoại rơi dưới đất lên, màn hình bị vỡ để lại một dấu vết giống như mạng nhện.
Nhưng Vu Hoàn không nhặt nó lên ngay lập tức.
Cô ta ngây người đứng ở đó, trong đầu không ngừng lặp lại lời mà Tô Sầm Sầm vừa nói.
Nói cái gì, tưởng rằng chỉ có cô ta mới có hệ thống?
Ý của Tô Sầm Sầm là... cô cũng có hệ thống?
Vu Hoàn nhớ lại sự thay đổi mấy tháng nay của Tô Sầm Sầm.
Tất cả mọi chuyện, bắt đầu từ khi Tô Minh Viễn bị ngất đi ở trường học.
Một người như cô, làm sao có chuyện sau khi đi rồi lại quay lại lần nữa.
Chắc chắn, chắc chắn là bởi vì Tô Sầm Sầm sớm đã biết cô ta sẽ làm gì rồi?
Vu Hoàn vô duyên vô cớ cảm thấy hoảng hốt một trận.
Nỗi hoảng sợ muộn màng bắt đầu từ lòng bàn chân của cô ta lan ra, từng chút một lan lên trên, dần dần xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể cô ta.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cả người Vu Hoàn đã toát đầy mồ hôi lạnh.
Cô ta ngồi xuống nhặt điện thoại dưới đất lên.
Màn hình đã tối đi, những vết nứt giống như hình mạng nhện chia cắt khuôn mặt cô ta thành nhiều mảnh, nhìn có vẻ đáng sợ không thể lý giải được.
Vu Hoàn lau sạch vết xám trên màn hình, mở khóa lại.
Cuộc gọi đã bị cúp máy, cô ta lại thoát ra, nhấp mở Weibo lên.
Mấy phút trước Tô Sầm Sầm đã đăng một đoạn weibo mới.
Vẫn chỉ có mỗi ảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-doat-lai-hao-quang-nu-chinh/1060261/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.