Sau tiếng nổ nhỏ đó…………mọi thứ xung quanh tôi…….tối đen như mực……….khiến tôi không thể nhìn thấy bất cứ cái gì ……đến lúc này……..tôi không thể kiềm nén nổi cảm xúc của mình nữa!!!
“Áhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh…………….� ��
Tôi hét lên thật kinh hoàng…….chỉ mong có ai đó tìm thấy tôi…......trong khi đó……..tôi cố gắng sờ soạng trong bóng tối để tìm cánh cửa………thật đúng là cơn ác mộng……nếu thật sự…….lúc này mà có “ma” xuất hiện…….tôi e rằng tôi sẽ…….chết mất!!!
“Thầy……..thầy Nam ơi……..thầy còn đó hok zậy?????????Em biết lỗi rồi……….thầy mau dẫn em về đi………..hu hu hu……..”
Tiếng khóc đầy thê lương của tôi dường như không có tác dụng……….chẳng có ai thèm lên tiếng đáp lại cả……
Chợt……….tôi đụng trúng cái gì đó mềm mềm…….âm ấm…….càng khiến tôi như muốn……..tá hỏa lên được!!!
“Áhhhhhhhh…….xê……..xê ta ra……..cái gì zậy trời……..”
Không những chỉ ấm áp……..mà nó còn…….biết cử động nữa………nó nắm lấy tay tôi…….trong đêm tối thế này……..thử hỏi……..tôi không sợ chết khiếp sao được!!!
“Buông….buông ra coi!!!Hu hu hu…………..”
Tôi vừa la…………vừa hét….vừa khóc………thậm chí…..vừa cắn nữa!!!^_^ và………tôi đã thành công……..khi cắn trúng nó.
“Aaaaaaa……”
ủa???sao nghe dường như là tiếng người……….đâu giống như……mấy con mà tôi nghĩ???Vậy………đó là ai đây???
“Em làm gì mà cắn thầy ghê thế??? Ui….”
Nỗi vui mừng khôn siết chợt đến bên tôi,thì ra………đó chính là thầy Nam!!!Ngay lúc này đây….tôi rất cần có một ai đó bên cạnh….cho đỡ sợ!!!
“Nè……sao em không nói gì vậy???”,thầy thắc mắc khi biết tôi đã nhận ra thầy,nhưng………vẫn im thin thít,không nói tiếng nào.
Tôi chợt khóc òa lên như một đứa con nít,tay tôi nắm chặt lấy thầy……..tôi khóc thật to như muốn cho cái nỗi sợ hãi lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-di-tim-ban-trai/2223277/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.