Đêm khuya, vì mọi người tập luyện về nóng quá nên mở toang cửa sổ, gió lạnh mát mẻ, nhưng Nhâm Thạch thì không, cậu cảm thấy thật lạnh lẽo như sắp đóng băng luôn rồi, cái chăn nhỏ mỏng không thể che chắn được gì.
Nhâm Thạch cảm thấy thật khó chịu trong người, lúc lạnh lúc nóng, mồ hôi nhễ nhại, cậu quấn chăn cuộn mình như con tôm, xong, kì này bị sốt rồi.
Khó chịu quá, Nhâm Thạch phát ra tiếng rên nhẹ...
Mọi người ngủ như chết, còn Tào Quang Thương chưa ngủ thính tai vẫn nghe được, tiếng kêu phát ra từ giường Nhâm Thạch, Tào Quang Thương đảo ánh mắt nhìn con tôm luộc Lý Vương Lâm, trong đầu toàn suy nghĩ biến thái, một lúc thì cảm thấy không đúng, Lý Vương Lâm giải quyết cái gì mà cứ ư ử hơn cả một tiếng
Tào Quang Thương liền bật dậy, giật chăn Lý Vương Lâm ra, luồn hơi nóng xông ra bỗng như bị thiêu cháy, Tào Quang Thương hoảng hốt chạm vào trán Lý Vương Lâm rồi giật tay lại, sao lại nóng như cái hầm lửa, hắn nhíu mày, nhìn Lý Vương Lâm mê sảng không biết nói gì trong miệng, sốt rồi cũng không tự lo lắng cho bản thân được nữa.
Xuất phát từ ý tốt, nữa đêm nữa hôm Tào Quang Thương rình mò đến trạm y tế lấy thuốc hạ sốt, tự mình mò lấy nước, thấy Lý Vương Lâm khó chịu ủ ê mày nhăn nhúm như ông lão, Tào Quang Thương thì thầm vào tai Lý Vương Lâm
"Dậy uống thuốc hạ sốt này, đừng nhăn nữa trông xấu chết đi được"
"..."
Bị sốt Nhâm Thạch không nghe ra được có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cuop-nam-chinh-ve-tay-nam-phu/1501582/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.