Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, cái cây nhỏ Cố Thanh Thanh trồng trước khuê phòng từ mộtmầm non nhỏ bé nay đã cao gần bằng nàng, mà mối thù năm ấy cũng qua được thêm sáu năm. Giang hồ đã sớm ổn định từ lâu, chuyện Cố gia bị đồ sátcũng trở thành một câu chuyện tựa như xưa lắm, chẳng còn ai nhắc lại đến nó nữa. 
Nàng ngồi trong thư phòng, lười biếng lấy tay che miệng ngáp một cái, giống như chẳng hề để ý đến kẻ mặc áo đen đang cung kínhphía dưới. 
“Chủ tử, chuyện năm đó ngài yêu cầu, nô tài đã tra ra được. Đáng tiếc, lại chậm một bước.” 
Thanh Thanh lặng lẽ nắm chặt tay, cố gắng khắc chế cừu hận của bản thân. Nămđó, chân tướng vốn dĩ rõ ràng, nàng chứng kiến hết thảy, nguyên tác cũng ghi lại rõ ràng kẻ thù, song, điều đó không có nghĩa là nàng sẽ bỏ quacho kẻ phản bội. Tổng quản Lý Tư Tĩnh!! 
“Xảy ra chuyện gì?” 
“Nô tài vô năng, lúc đuổi bắt được hắn, độc trong người hắn bộc phát, chết ngay lập tức.” 
Cố Thanh Thanh buông nắm tay ra, đúng là ác giả ác báo. Nàng đoán được,năm đó, tên tổng quản ngốc nghếch không chỉ bị lợi dụng mà còn bị hạđộc, sống đến nay cũng coi như Lục Úy Hân còn nhân từ. 
“Về phần võ lâm minh chủ?” Nàng nghiến răng, từng chữ từng chữ hỏi. 
“Hiện tại giang hồ an ổn, bọn họ đề phòng cũng không cao, cho người chúng tatrà trộn vào trong võ lâm không phải là việc quá khó. Ngoài ra, nô tàicũng tìm thêm được một tin tức quan trọng.” 
… 
*** 
Thanh Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cuop-dau-hu-cua-tieu-la-ly/15839/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.