*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Mộ Quân đánh chiếc xe bò cũ nát vào con đường nhỏ, chật hẹp và vắng vẻ. 
Dù sao thì một tên nông dân nghèo nàn và một thiếu gia mặt mày hồng hào, đáng yêu với quần áo lụa đắt giá, mỗi món trên người đều đáng giá mấy chục lượng chẳng phải một tổ hợp bình thường, thậm chí ngược lại, vô cùng dễ gây chú ý. 
Mộ Quân đánh xe đến gần trấn Thanh Thủy thì dừng lại, hắn nói: 
" Ta vốn có chút việc, nhưng bây giờ phải mang ngươi về Phù Sinh cốc thì không thể làm được. Ta đi hẹn lại lịch" - rồi đưa cho Cố Thanh Thanh một hà bao nặng, ước chừng phải có mấy chục lượng bạc trong này nói tiếp -" Đi thẳng đường này người sẽ thấy Hạc Nhu khách điếm, ngươi cầm số bạc này vào khách điếm thuê phòng chữ Thiên. Nếu có gì nguy hiểm thì cứ lấy Ma phí tán trong hành lí của ngươi, nó là thuốc mê. Khoảng trưa mai ta sẽ quay lại đón ngươi." 
Vốn dĩ Cố Thanh Thanh mang rất nhiều ngân phiếu bên người (ngân phiếu đào từ khố đen của Mạn Tiêu sơn trang) nhưng tiền đã đưa đến tay mà không nhận thì chính là một đứa đần!! Nàng mặt không đỏ, tâm không rối, mặt than nhận tiền, bỏ luôn vào tay nải để đảm bảo Yên Mộ Quân không đòi lại đồ. 
Cố Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn Mộ Quân, trên mặt hiện rõ ràng dòng chữ <Vì cái gì con chưa đi?> 
Mộ Quân:... (ngươi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cuop-dau-hu-cua-tieu-la-ly/15826/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.