" Kết quả ADN như thế nào?"
" Nó là con anh"
" Hừ! Muốn bước vào nhà tôi mà dễ thế sao? Sửa đi! Nó không phải con tôi, bây giờ không, tương lai càng không!!"
Ta thở dài ngao ngán. Hình như ta nghe phải cái không nên nghe rồi.
Bỗng một bàn tay đặt lên vai ta. Khiến ta cực kì hoảng sợ, có khi nào là đám người xấu của băng đảng cha ta không??? Ta lỡ nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người trong phòng rồi, làm sao bây giờ???
Cầu mong họ ra tay nhẹ một tý, ta còn quá trẻ, quá đẹp, tiểu mỹ nhân như ta mà phải chết không toàn thây thì xuống địa phủ làm sao mà dám ngẩng mặt lên nhìn người?? Á, không phải, nhìn quỷ chứ! Có khi nào Diêm Vương đại ca ca đẹp trai như trong tiểu thuyết ngôn tềnh? Thế thì làm sao sờ mó được!! Nhỡ chẳng may ta lại không được đầu thai vì quá xấu?!
Ôi! Thủ đoạn mới thâm độc làm sao! Bọn họ thật là một lũ xấu xa, độc ác!!
Thế chẳng thà giết ta đi còn hơn!
Không, không, bọn chúng giết ta rồi ta mới xuống được địa phủ chứ. Vậy thì sửa lại!
THẾ CHẲNG THÀ CHO TA SỐNG TIẾP CÒN HƠN!
" Em gái, em đi lạc sao?" Giọng nói nhẹ nhàng, uyển chuyển tưa như tiếng suối trong veo, thánh thót từ sau lưng ta truyền đến cắt đứt con đường diện kiến Ngọc Hoàng và hậu cung của ngày ấy.
Nhận xét đầu tiên của ta là: giọng nói ngọt ngào!! Ta lập tức di chuyển ánh mắt như tia x-quang đến bàn tay đang đặt trên vai ta. Cái bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cuop-dau-hu-cua-tieu-la-ly/15817/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.