Edit: An TĩnhKhông được làm mình mệt, không được ăn đồ ăn bán bên ngoài, không được tăng ca, không được uống trà sữa cà phê, không được dùng máy tính quá lâu, không được xách đồ nặng, không được mang giày cao gót, cái này không được cái kia cũng không được…. Triệu Triết Vũ liệt kê ra một đống việc “không được” làm, Lâm Hoàn chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu đồng ý như giã tỏi. Đúng là thảm, không chỉ bị buộc phải “đổi chắc thể xác”, còn phải đáp ứng một chuỗi dài những điều bất bình đẳng này.
“Nhưng mà! Em cũng có một yêu cầu!”
“Anh còn chưa nói hết. Không được ăn ở nhà ăn, không đủ chất dinh dưỡng. Cơm trưa để dì giúp việc đưa tới, đến phòng làm việc của anh và ăn cùng anh. Còn nữa, không được dùng lò vi sóng. Phải cách xa phòng trà nước và lò vi sóng năm mét trở lên….” “Không được!” Chiếc miệng đang lải nhải không ngừng của anh bị cô chặn lại, “Em không thể ăn cơm trưa cùng anh đâu.”
Triệu Triết Vũ nhíu mày, “Tại sao?”
“Em chỉ có một yêu cầu thôi, không thể để người trong công ty anh biết em là…. Vợ anh được. Còn nữa, em cũng không thể có quá nhiều đặc quyền.”
Mày anh càng nhíu chặt hơn.
“Dĩ nhiên nếu anh muốn cho em đi cửa sau…. Thì có thể giải thích được. Nhưng với người làm việc cùng em, nếu như họ biết thân phận của em, thế chẳng phải sẽ rất lúng túng sao…” Lâm Hoàn nằm trong ngực anh vẽ vòng vòng.
Anh cười khẽ, “Vậy thì chỉ có thể xem bản lĩnh của cô Triệu em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-vo/266913/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.