Khi Masaru còn đang tự sướng về thành quả của mình,có một ánh mắt đằng sau đang theo dõi cậu mà cậu không nhận ra.
"Được rồi,mình phải kiếm thêm vài con goblin nữa mới được" cậu tự nhủ rồi nhắm mắt,kích hoạt {phân tích ma pháp}. Khi đó,cái bóng đó tiến lại gần,đặt tay lên vai cậu. Theo phản xạ từ môn judo,cậu nắm lấy tay cái bóng trên vai,đạp chân nó rồi dùng cả người,vật nó xuống. Do lâu không làm,cậu mắc lỗi và ngã cùng với cái bóng luôn.
Lúc này,cậu mới mở mắt ra khi đang chống tay xuống đất,ngay trên cái bóng đó...đó là một cô gái. Không,một bé gái. Một bé gái với mái tóc đen với cơ thể nhỏ nhắn và đôi tai đen ở trên đầu. Đó là một miêu nhân. Cô bé đang nhắm mắt lại,tỏ vẻ đau vì cú vật của cậu.
-đau quá....-cô bé khẽ thốt lên.
-ể? À...xin lỗi,cậu có sao không?-cậu main của chúng ta sau khi nhận ea mình đang đè lên một cô gái thì nhanh chóng bật dậy,lết ra xa rồi tỏ vẻ hối lỗi.
-....ưm?....sao cậu lại đánh tôi?-cô bé quay sang,bắt đền cậu với đôi mắt đẫm lệ.
-à không...à....nói thế nào nhỉ?...thói quen chăng?-cậu ta tự hỏi mình.
-ý cậu thói quen là sao? Chả có ái có thói quen đi vứt người khác khi người ta chạm vào cả. Rõ ràng là cố ý.-cô ấy không chấp nhận thói quen đó.
-thôi được rồi,tôi xin lỗi. Vậy cậu là ai? Tại sao lại tiếp cận tôi?-
-à,xin tự giới thiệu. Tôi tên là Shiro. Tôi là một miêu tộc sống gần đây. Do tôi thấy cậu lạ nên muốn hỏi thăm. Ai ngờ cậu lại vứt tôi đi chứ.-cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-nhan-vat-phu/218175/chuong-7.html