Gục xuống đất với hai cánh tay nát bét,4 con quỷ giờ đang gầm gừ giận giữ nhìn Masaru.
-em làm gì vậy Fujimya??? Mau quay lại cứu anh ấy đi.-
-...-
Cô chỉ biết cay đắng quay mặt đi mà không nói gì.
-...Fujimya-san? Làm gì vậy? Mau quay lạ...-
Chưa kịp nói hết câu,Suyama ngất đi bởi cú chặt ngay gáy của Fujimya.
-...xin lỗi chị.-
Trước đó,Masaru đã bảo trước. Cách duy nhất để tiêu diệt bọn này là phải thổi bay từng mảnh của nó,không để lại gì dù chỉ là miếng thịt.
Nếu thất bại,chúng sẽ tiếp tục nhân bản. Càng nhiều nhân bản,chúng càng trở nên hung hăng. Đặc biệt với người trong tầm mắt chúng.
Khi đó,cách duy nhất là cho chúng dịu lại....bằng cách hi sinh con mồi cho chúng. Nếu để chúng giận hơn,thành phố chắc chắn sẽ gặp nguy.
-uh...-
Trước mặt cậu,chúng đứng sừng sững như ngọn núi. Thân thể chúng che cả ánh sáng mặt trời,làm cậu chie có thể thấy dáng người cùng cặp sừng của chúng.
-chết tiệt...phải câu giờ cho bọn họ gọi cứu viện.-
Cả 4 bọn chúng giơ cao chân,giẫm mạnh xuống đất. Masaru nhanh chóng nhảy ra đằng sau,chạy luồn qua chân chúng.
Bỗng một thứ gì đó rơi xuống đất,ngay trước mặt cậu.
-chết tiệt,mình quên mất...-
Thứ đó như một cục thịt đen xì. Rồi nó dài ra,phần dưới tách thành 2 mảnh,trên mọc ra hai cánh tay hai bên và một cái đầu có duy nhất một cái mắt.
Cánh tay nó dài ra,thu nhỏ dần thành một lưỡi dao ở mỗi tay. Chân nó cũng tương tự. Trên đầu còn 2 cái sừng nhỏ. Đây là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-nhan-vat-phu/1145349/chuong-59.html