Lại một lần nữa,Masaru tỉnh dậy trong một không gian trắng xoá,người cậu nhẹ bỗng. Từ đó,một bóng người hiện ra sau lưng cậu.
-thiệt tình,cậu đã quá lạm dụng sự bất tử của mình rồi đó.-
-hửm? Natsumi-san? Sao tôi lại ở đây?-
-cậu ở đây bởi vì cậu chết rồi...một lần nữa.-
-hể?! Tại sao tôi lại chết?-
-cậu hết mana.-
-hửm? Chẳng phải tôi có thể sống mà không cần mana sao?-
-về lí thuyết thù là vậy. Nhưng thực ra luôn có một ít mana còn lại trong các chốt và điều đó giúp câj sống sót. Lần này cậu đã dùng hết tất cả những gì mình có rồi.-
-vậy sao....vậy trận đấu thì sao?-
-đừng lo. Cậu thắng rồi.-
-ể? Thắng rồi? Là sao?-
-là ta đã can thiệp vào trận đấu và tạm thời điểu khiển thân xác cậu.-
-là vậy à....vậy thì...ngài đã hành bọn chúng sao?-
-ờ. Là ta chứ còn ai? Thiệt tình. Nếu lúc đó ta mà không can thiệt vào là cậu chả còn mana mà sử dụng nữa đâu. Ngay cả khi cậu hồi sinh đi nữa.-
-thật....thật vậy sao?-
-chả vậy chứ còn sao?...haizz thiệt tình....lần sau thù cẩn thận đó.-
-ahaha....mà khoan đã....làm sao mà ngài có thể thế chỗ tôi vậy??-
-à...là nhờ Sakura đó.-
-là cô ultra highelf đó hả?-
-đúng đó. Cô đã can thiệp một chút để ta có thể thế chỗ cậu. Tất nhiên là tạm thời và sẽ kết thúc trong một mức thời gian nhất định.-
-...vậy sao? Ultra highelf thật sự là một thế lực bá đạo đó.-
-hừm..hẳn là vậy rồi. Mà thôi. Nói chuyện thế đủ rồi. Đến lúc cậu tỉnh lại rồi đấy.-
Sau đó,căn phòng sáng lên nữa. Masaru lấy tay che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-nhan-vat-phu/1145342/chuong-52.html