Mọi ngày sau đó,cuộc sống của họ diễn ra khá bình thường. Buổi sáng đi học,buổi trưa Masaru học vô niệm với Youko-sensei. Buổi chiều họ vẫn đến guild làm nhiệm vụ như bình thường.
Biến chuyển của Masaru không có gì đặc biệt. Dù cậu có thể thực hiện chúng mà không cần chú,nó vẫn không đủ để được coi là ma pháp. Mana vẫn thất thoát rất nhiều. Ma pháp bắn ra không thể điều khiển được. Nói cách khác là thất bại thảm hại.
-thật vô vọng. Tôi đã nghĩ cậu có thể làm được. Nhưng giờ tôi chả rõ cậu có cơ hội không nữa.-
-nhưng...ngay cả cô cũng chỉ dùng nó được một chút thôi mà.-
-tôi khác. Tôi không thể theo kịp sự biến đổi ma pháp. Cậu thì khác. Cậu là Highelf đó. Còn là cá thể đặc biệt nữa. Đáng nhẽ điều này là muỗi với cậu chứ.-
-em biết sao được.-
-haizz...hay là cậu sinh nhầm kiếp? Một elf lại giỏi cận chiến hơn cả rút gọn ma pháp. Thật là nực cười.-
-biết làm sao được? Chắc em chỉ có thể gắn với vòng ma pháp....thôi?-
-uh. Có lẽ như vậy là.....-
-em nghĩ ra rồi!!!! Cảm ơn cô. Hẹn cô ngày mai.-
-....ể?-
Cậu nói thế rồi chạy đi. Để lại Youko-sensei ở đó,thắc mắc không hiểu điều gì. Cả chiều hôm đó,không ai thấy Masaru đâu. Cậu thậm chí còn không cả đi làm nhiệm vụ với nhóm.
Hôm sau,cậu vẫn tới chỗ Youko-sensei như bình thường. Nhưng lần này cậu nhìn tự tin hơn hẳn.
-nhìn cậu tự tin nhỉ? Chả bù cho hôm qua. Hay lại nghĩ đến cách gì đó lạ đời rồi?-
-dạ không. Cô nhìn em nè.-
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-nhan-vat-phu/1145326/chuong-36.html