Vì học viện nằm ngay sát cung điện nên cũng không khó để di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác.
Mọi người xung quanh cũng đều là những quý tộc cấp trung và cao nên họ có thể nhận biết chiếc xe hoàng gia từ cách đây 500m.
Nhìn ra ngoài,cậu có thể thấy những quý tộc đang bàn tán,rì rầm khi nhìn theo chiếc xe ngựa.
Cuối cùng họ cũng đến cổng của cung điện.
-dừng lại! Các người đến đây làm gì?-
-theo lời của vua,tôi đã mang các vị anh hùng xả thân đánh quỷ vì mọi người đến đây.-
Ông ta lấy trong túi ra một tờ giấy như là một chứng chỉ với con dấu hoàng gia và ảnh của 5 người họ trên đó.
Anh ta nhìn một lúc rồi trả lại cho người đánh xe. Niệm một câu trú,một mảng màn chắn của cung điện hiện ra rồi biến mất như một chiếc cổng. Sau đó nó lại trở lại bình thường.
Người lái xe dừng lại trước cánh cổng lớn được mở toang. Ở đó,có một người hầu đã đợi sẵn ở đó.
-xin chào các vị anh hùng trẻ tuổi. Tôi là hầu gái trưởng của cung điện. Nhà vua lệnh cho tôi dẫn các bạn vào diện kiến ông.-
-xin chào. Tôi là Masamune Masaru-
-tôi là Amrita Shiro-
-Amrita Yukichika-
-Tôi là Tatzumi. Có thể gọi tôi là Tat cho nó gọn.-
-...-
-được rồi. Vậy chúng ta đi một vòng quanh cung điện để thăm quan trước chứ?-
Dứt lời,cô quay đầu lại rồi bước đi. Bọn họ theo sau. Vừa đi,cô vừa chỉ cho họ những phòng quan trọng trong cung điện.
Mọi thứ ở đây y hệt như ở học viện. Đều to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-nhan-vat-phu/1145323/chuong-33.html