“Làm sao vậy?” Tiết Xán Đông thấy sắc mặt cô khó coi, còn tưởng rằng là có gì không thoải mái, đang định sờ mặt cô, lại bị cô đẩy ra một cái.
“Anh đừng đụng vào em… Để em tỉnh táo một chút.” Cố Du ngồi thẳng người, tựa ở đầu giường, toàn thân trên dưới đều đang cự tuyệt việc anh tiếp cận, một sự khó chịu chưa từng có, khiến hô hấp cô gia tốc, cực kỳ suy yếu.
“Em làm sao vậy?” Tiết Xán Đông không hiểu, hoàn toàn không hiểu xảy ra chuyện gì. Thấy sắc mặt cô không tốt, lại lo lắng thân thể cô có phải xảy ra vấn đề.
Cố Du nhìn anh thẳng tắp, cố gắng để mình tỉnh táo, cự tuyệt nghe thứ mùi phát tán trên tán phát người anh đó.
“Khó chịu à?” Anh vẫn không nhịn được đưa tay sờ trán cô, dù cho cô có ngăn cản, nhưng vẫn không bù được lực đạo của anh, anh vừa xác nhận nhiệt độ, vừa nhíu lông mày lại hỏi: “Làm sao vậy, có chuyện gì cần phải tỉnh táo chứ? Đầu cũng không phát sốt, thật sự là có chỗ nào không thoải mái à?”
Cố Du nhìn anh, dù cho muốn để mình trông không cứng nhắc, nhưng vẫn khống chế không nổi, mãi sau, cô mới hít một hơi thật sâu, lạnh lùng hỏi anh: “Mùi thơm trên người anh, sao giống mùi của của Ôn Thanh Thanh?”
“… Cái gì?” Tiết Xán Đông sững sờ, hoàn toàn ngơ ngác. Vô thức cúi đầu xuống, nhìn áo sơmi mình, có lòng ngửi một cái, lại cảm thấy không hiểu, “Chuyện này là sao vậy? Anh gặp cô ấy lúc nào, mùi trên người cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-co/1078253/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.