Chị Cố cũng bị cô em đột nhiên đến thăm này làm ‘Bất ngờ’ không nhẹ.
Cô ưu nhã đứng dậy, cười đến bất ngờ lại mỹ lệ, nói với hai người ngoài cửa: “Hai người biết nhau à?”
Hà Tích cũng muốn hỏi như vậy, anh ấy hoàn toàn không nghĩ ra, không rõ hai người kia sao có gặp nhau, “Cô ấy là đàn em của anh, các em sao lại biết nhau?”
Tiết Kiều Cẩn hình như quen cửa đổi giày, không coi mình là người ngoài chút nào, cười hì hì trả lời: “Chị Cố là chị dâu tương lai của em đấy! Hai người lại sao quen nhau thế?”
“Bạn tốt cùng quê.” Cố Du cười cười, lời ít mà ý nhiều tổng kết quan hệ của hai người.
Tiết Kiều Cẩn gật gật đầu, đi về bàn ăn, nhìn Cố Du, ngó đồ ăn, quay đầu nói với Hà Tích: “Em cũng vẫn chưa ăn cơm đây…”
“Em– “
“Cùng ăn đi.” Cố Du thay anh ấy trả lời.
Tiết Kiều Cẩn tự động làm lơ Hà Tích vẻ mặt không tình nguyện, lập tức vui tươi hớn hở chạy vào phòng bếp, rửa tay lại cầm thêm một bộ đồ ăn, động tác nhanh vô cùng.
Cô ta đã nói sao lần đầu nhìn thấy Cố Du đã cảm thấy quen mắt, ra là tấm screensaver bảo bối trong máy vi tính Hà Tích kia chính là chị ấy! Mặc dù ảnh chụp vừa cũ lại mơ hồ, nhưng nhìn kỹ, vẫn thực sự là chị ấy không sai. Tình địch mất hết bao khổ cực vẫn không tìm được, vậy mà tự động hiến thân. Chuyện tốt tự nhiên chui tới cửa thế này, cô ta sẽ không lãng phí.
Thế là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-co/1078221/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.